Mộc Vãn Tình không dám tin ngẩng đầu, rõ ràng lúc thương lượng cũng không nói sẽ làm như vậy, sao bỗng nhiên lại đẩy nàng đến trước đài? Nàng cũng chưa chuẩn bị chút nào!
Thế mà lại đánh úp một màn này, khiến nàng không kịp trở tay, gia hỏa này đúng là có chút ranh mãnh.
Được rồi, nàng cũng không sợ, nghênh đón khó khăn mới là phong cách làm việc của nàng.
Đối với nàng, đây cũng là một loại cơ hội.
Đối mặt với những ánh mắt khác nhau của mọi người, nàng thoải mái đứng ra, khuôn mặt trầm tĩnh kiên định, "Có phải các ngươi đang suy nghĩ, vì sao ta lại đứng ở chỗ này hay không? Rất đơn giản, là ta đã đưa ra chủ ý này."
Toàn trường xôn xao.
Mộc Vãn Tình giả vờ như không nghe thấy, lại lấy ra hai khối xà phòng, "Mọi người biết đây là thứ gì sao? Đây là sản phẩm mà ta vừa mới phát minh ra, dùng để gột rửa vết bẩn, các ngươi chỉ cần biết như vậy là đủ, hiện tại chuyện chúng ta cần phải làm chính là sản xuất hàng loạt, chế tác ra càng nhiều càng tốt."
Nàng giới thiệu tình huống ngắn gọn, lại không nói chi tiết, chỉ đánh vào trọng điểm là sản phẩm do nàng phát minh.
Nàng trực tiếp an bài, "Hiện tại tổng cộng có 182 người, chia làm bốn tổ, Phương gia chủ, ngươi dẫn dắt một đội nam đinh, phụ trách đun nước vôi, Mộc nhị gia sẽ phụ trách chỉ đạo kỹ thuật."
Thần thái của nàng thong dong, ngữ khí bình tĩnh, giống như tất cả đều nằm trong tay nàng.
"Hai vị tiểu thư Phương Vũ Oánh và Phương Vũ Liên, các ngươi dẫn dắt một đội nữ quyến, phụ trách hái hoa cúc dại để ép lấy nước, Mộc nhị phu nhân sẽ phụ trách chỉ đạo kỹ thuật."
Hai vị tiểu thư đích phòng Phương gia kinh ngạc vạn phần, không dám tin.
Để cho các nàng dẫn đội? Không nghe lầm đó chứ? Hơn nữa, nàng làm sao biết được tên của các nàng?
Tầm mắt Mộc Vãn Tình quét về phía hai nữ tử khác, "Mộc Cẩm Dao và Mộc Dung Tuyết, các ngươi dẫn dắt một đội nữ quyến, phụ trách tạo dung dịch kiềm, Mộc Tử Thành sẽ phụ trách chỉ đạo kỹ thuật."
"Mộc Trọng Thụy Mộc lục thúc, ngươi mang dẫn một đội nam đinh, phụ trách bước xà hóa, Mộc Tử Ngang sẽ phụ trách chỉ đạo kỹ thuật."
Mộc Lục thúc chính là phu quân của Lục thẩm, hắn có bốn đứa con trai, tính tình coi như trung hậu.
Nàng hạ xuống từng mệnh lệnh, đây ra đấy, hạ bút thành văn, cả người tản ra khí thế của một cường giả, thật sự khiếp toàn trường đều cảm thấy áp lực.
"Đều đã nghe rõ chưa?"
Mọi người ngơ ngác nhìn nàng, đều ngây ngốc.
Mấy người bị gọi tên ngây ngốc như gà trống, Mộc nhị gia cũng có chút trợn tròn mắt, hắn nào biết kỹ thuật gì, chỉ có tối hôm qua giúp nữ nhi làm việc, mỗi một bước đều làm theo phân phó của nàng.
Nhưng, cần phải giúp nữ nhi tạo uy.
Một nam nhân lớn tiếng hét, "Để cho đám nữ nhân dẫn đội, còn thành ra thể thống gì chứ? Các nàng thì biết cái gì, tóc dài não ngắn…"
Mộc Vãn Tình lạnh lùng nhìn qua, là huynh đệ nhà Mộc Hải, tên là Mộc Thao.
Khuôn mặt nàng xinh đẹp, khí thế lại bức người, "Ta đang thông tri cho các ngươi, không phải đang trưng cầu các ngươi đồng ý."
Nàng biết mình tuổi còn trẻ, còn là nữ hài tử, không thể phục chúng.
Nhưng thì có sao chứ? Vô luận là thời đại nào, cũng đều là cường giả vi tôn.
"Nếu như không nghe theo lệnh của ta, cố ý gây rối… thì cả đội ngũ đó nhịn ăn một ngày, đồng bạn thì nên có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia."
Đến lúc đó cả đội ngũ nhất định sẽ hận chết người này!
Chuyện liên quan tới mình, ai còn có thể mặc kệ được chứ?
Mọi người sợ ngây người, tiểu cô nương này tàn nhẫn không phải bình thường a.
Mộc Vãn Tình cũng mặc kệ bọn họ nghĩ như thế nào, phân nhóm cho bọn họ một cách đơn giản thô bạo, mặc kệ là nhà ai, tùy tiện gom đủ bốn mươi người thành một tổ, người nào thừa ra thì sẽ phụ trách đóng gói thành phẩm cuối cùng.\
Mộc Thao lấy hết dũng khí đi tới, "Tằng đại nhân, ngài cũng ủng hộ nàng làm như vậy sao?"
Tằng đại nhân không để ý tới hắn, mà nhìn về phía Mộc Vãn Tình, "Mộc Tam tiểu thư, chúng ta thì sao?"