Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 72 - Chương 72.

Chương 72. - Chương 72. -

Mộc Vãn Tình không cần suy nghĩ nói, "Phụ trách mua nguyên liệu và giám sát toàn bộ quá trình, có vấn đề sao?"

Tằng đại nhân nhìn nàng thật sâu, "Không có."

Hắn cố ý thăm dò nàng, cũng là muốn giết chết nhuệ khí của nàng, miễn cho nàng lại bò lên đầu mình.

Nhưng không nghĩ tới, chỉ trong chốc lát, nàng đã sắp xếp rõ ràng cho tất cả mọi người, mỗi một khâu đều vô cùng chu đáo, giống như đã sớm suy nghĩ kỹ lưỡng.

Năng lực trù tính cường đại cùng cơ biến linh hoạt như vậy, đời này hắn mới chỉ thấy nàng.

Mộc Vãn Tinh biết hắn cố ý, nhưng cũng không có tức giận, bọn họ đều đang ở trong quá trình thăm dò lẫn nhau.

Ở chung với người khác, nếu không phải gió đông đè gió tây, vậy chính là gió tây áp gió đông, phải xem ai cường thế hơn, có bản lĩnh hơn.

Quyền nói chuyện chỉ có một!

Mà nàng, muốn có!

"Rất tốt, vậy thì mỗi người vào vị trí của mình, chuẩn bị làm việc."

Thái độ của Tằng đại nhân đã rõ ràng, dùng hành động thực tế ủng hộ Mộc Vãn Tình.

Mộc Thao có chút không cam lòng, nhịn không được lớn tiếng hỏi, "Vậy ngươi phụ trách cái?"

"Lên kế hoạch và chỉ đạo kỹ thuật tổng thể." Mộc Vãn Tình nhàn nhạt liếc hắn một cái, "Công việc này ngươi cũng không làm được."

Ngữ khí bình thản, nhưng có một loại miệt thị.

Mộc Thao:…

Mấy người dẫn dắt đội được đưa đến trước mặt Mộc Vãn Tình, nàng bàn giao công việc cụ thể, còn viết ra, bọn họ chỉ cần làm theo là được.

"Còn có cái gì không hiểu thì hỏi."

Môi Phương Vũ Oánh khẽ mím lại, tựa hồ rất khẩn trương, "Mộc Tam tiểu thư, tỷ muội chúng ta chỉ sợ không gánh nổi trọng trách này, không bằng để cho tiểu thúc ta làm, hắn là nam nhân…"

Các nàng từ nhỏ đã phải tiếp nhận tư tưởng tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử, dựa vào người khác mà sống.

"Bởi vì là nhóm nữ quyến, cho nên mới chọn nữ tử để dẫn dắt đội, nếu như ngươi cảm thấy ngươi không làm được, vậy đổi thành một nữ tử khác." Mộc Vãn Tình hao tâm tổn trí sáng tạo cơ hội cho nữ hài tử.

Thông thường, những người dễ chết trên đường lưu vong nhất chính là phụ nữ yếu đuối và trẻ em.

"Ta cho các ngươi cơ hội, có thể nắm bắt được hay không là do bản lĩnh của các ngươi, ta sẽ không miễn cưỡng bất luận kẻ nào."

Mộc Cẩm Dao ngược lại nóng lòng muốn thử, trong mắt tựa hồ sáng lên, "Tam muội muội, ta rất nguyện ý dẫn đội, có gì không hiểu ngươi có thể dạy ta."

Nàng vốn có tài danh, là một trong hai đại tài nữ của kinh thành, dưới danh tiếng luôn có vài phần năng lực, chỉ số thông minh cũng thuộc hàng thượng thừa.

Mộc Vãn Tình hơi gật đầu, "Trên con đường lưu đày cửu tử nhất sinh, ai cũng không biết sẽ gặp phải bao nhiêu trắc trở, chỉ khi mình có được bản lĩnh thì mới có thể bảo toàn chính mình, nếu không, thời điểm nguy hiểm tiến đến, người vô dụng sẽ bị đội ngũ bở rơi đầu tiên.

Làm người không dễ dàng, làm nữ nhân càng không dễ dàng, cùng là nữ tử, ta không hy vọng các ngươi bỏ mình trên đường, cố mà sống cho tốt, còn sống mới có hy vọng."

Mọi người đều vô cùng động dung, cực kỳ xúc động.

Nội tâm Phương Vũ Oánh đã cực kỳ chấn động, cho tới bây giờ, cũng chưa từng có ai nói với nàng những lời như vậy.

Phương gia chủ cuối đầu chạm đất, "Đa tạ Mộc Tam tiểu thư thưởng thức, tiểu nữ cùng chất nữ đều sẽ làm việc thật tốt, kính xin ngài chiếu cố nhiều hơn."

"Ngài khách khí rồi." Mộc Vãn Tình biết nam nhân trước mắt chính là Phương Dục Khôn, cựu lãnh đạo bộ binh, làm người khôn khéo có năng lực, đáng tiếc phạm vào điều cấm kiêng, toàn tộc bị xét nhà lưu đày.

Nhưng, những thứ này đã không còn quan trọng, nàng chỉ cần bọn họ ngoan ngoãn dựa theo an bài của nàng mà làm việc.

Dưới sự ủng hộ của các quan sai, Mộc Vãn Tình an bài mọi chuyện một cách có trật tự, thật ra đây chính là hoạt động dây chuyền, mỗi tổ phụ trách một bước.

Nàng tự làm mẫu, cẩn thận giảng giải, còn an bài phụ huynh ở bên cạnh chỉ đạo, mỗi tổ có bốn gã quan sai giám sát.

Thật ra mọi người vẫn còn rất mơ hồ, mấy thứ loạn thất bát tao, cái gì mà vôi nước, cái gì mà mỡ lợn, làm sao có thể làm ra thành phẩm xinh đẹp tinh xảo như vậy?

Mọi người ở trước mặt quan sai nên cũng không dám nói thêm gì, vùi đầu làm việc, nhưng không phải tất cả mọi người đều cam tâm tình nguyện làm việc.

Có vài người oán thầm trong lòng không thôi, mắng chửi Mộc Vãn Tình máu chó đầy đầu, suốt ngày chỉ biết hành hạ người ta.

Hiếm khi được nghỉ ngơi một ngày, không thể để cho họ an tĩnh nghỉ ngơi sao?

Ngươi thích thể hiện đó là việc của ngươi, nhưng đừng có kéo tất cả chúng ta xuống nước ah.

Bình Luận (0)
Comment