Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 719 - Chương 719.

Chương 719. - Chương 719. -

“Ta không có nhìn thấy, nghe được thanh âm rớt xuống hồ mới đi qua nhìn thử, thấy có người rớt xuống hồ liền kêu thủ hạ đi cứu.”

Hắn cố ý chỉ vào thủ hạ ướt dầm dề đứng ở bên cạnh, thái độ rất rõ ràng, đừng tới phiền ta!

Ai ngờ, Lệ phi lựa chọn mắt mù, “Đỗ tướng quân, đa tạ ngài đã cứu tính mạng của Vi Nhi, Vi Nhi chính là bảo bối của Từ gia chúng ta, cầm kỳ thư họa không gì không giỏi, đến cả Thủ Phụ đại nhân cũng thường xuyên khen nàng linh tú, nếu là nam nhi nhất định có thể làm ra một phen sự nghiệp.”

Đỗ Thiếu Huyên đưa lưng về phía sau, không nóng không lạnh đáp lại, “À.”

Ngữ khí của hắn quá mức lãnh đạm, Lệ phi nghẹn họng, hít sâu một hơi rồi lại nói, “Nhưng mà, thân thể của Vi Nhi đã bị ngài nhìn thấy hết, mất đi danh tiết, ngài phải đến chịu trách nhiệm.”

Từ Vi nằm ở trong lòng ngực của Lệ phi, bộ dáng vô cùng xấu hổ.

Đỗ Thiếu Huyên hoài nghi lỗ tai của chính mình xảy ra vấn đề, “Cái gì?” Hắn đã nói rõ ràng rồi, không phải hắn cứu, chuyện gì xảy ra với những nữ nhân này vậy ?

Lệ phi vốn dĩ có vô số lời nói đệm theo, nhưng lời nói đến bên miệng lại thay đổi chủ ý, “Ngài phải cưới nàng, nếu không, kết cục của nàng chỉ có thể bị đưa đi từ đường, ngài cũng không đành lòng nhìn một thiếu nữ như hoa bị điêu tàn như vậy đi đi.”

Nàng trực tiếp đưa ra yêu cầu để giải quyết xong mọi chuyện.

Đỗ Thiếu Huyên kỳ quái hỏi lại: "Người trong nhà các ngươi đều có thể nhẫn tâm, một ngoại nhân như ta vì cái gì mà không đành lòng chứ?"

Hắn vốn không phải hạng người thương hương tiếc ngọc, cũng không phải người có tính tình tốt gì.

Cưỡng bách hắn cưới vợ, các nàng xứng sao?

Lệ phi:……

Từ Vi:……

"Ha ha." Không biết là ai cười.

Đỗ Thiếu Huyên khẽ lắc đầu, “Cáo từ.”

Lệ phi không khỏi nóng nảy, “Không được đi, lời nói còn chưa nói rõ ràng, ngươi không thể cứ như vậy rời đi, Đỗ Thiếu Huyên, Đỗ gia các ngươi chính là người không chịu trách nhiệm như vậy sao? Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, Đỗ gia còn muốn làm người hay không?”

Lời này thế mà trực tiếp chọc giận Đỗ Thiếu Huyên, không biết tiến thối.

“Thứ nhất, Từ cô nương là do thuộc hạ của ta cứu, nếu như Từ gia một hai đòi phải làm rõ ràng chuyện này, vậy để thuộc hạ của ta lấy nàng làm thê tử đi, đúng lúc, hắn vẫn chưa có thê tử.”

Lệ phi vừa tức lại vừa bực, một thị vệ bất nhập lưu nào có tư cách cưới cô nương Từ gia chứ?

Đỗ Thiếu Huyên cũng thật là, cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân tốt như vậy bày ra trước mặt, hắn thế mà không có tự mình ra trận!

Đỗ Thiếu Huyên từ trên cao nhìn xuống các nàng, “Thứ hai, các ngươi phải xin lỗi ta, ta chưa bao giờ tùy tiện nhìn cô nương khác, ngươi đây là chửi bới thanh danh của ta, thê tử tương lai của ta sẽ nghĩ như thế nào đây? Còn có, vũ nhục Đỗ gia, vũ nhục gia giáo của Thái Hậu, phải chịu tội gì?”

Lệ phi cả người đều không tốt, không xong, nàng nhất thời đã quên Thái Hậu là nữ nhi Đỗ gia, làm sao bây giờ?

Đầu óc nàng nhanh chóng xoay chuyển, nghĩ cách nói sang chuyện khác, “Vi Nhi là tài nữ nổi danh kinh thành, lại là tiểu chất nhi mà Thủ Phụ thương yêu nhất, không biết có bao nhiêu vương công quý tộc muốn cưới nàng, nếu không phải số phận ngươi tốt, chuyện tốt như vậy sẽ không tới phiên ngươi.”

Một phi tử khác cũng hát đệm theo, “Đúng vậy, vẫn là cưới đi, hai nhà cũng coi như môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc.”

Đỗ Thiếu Huyên lười phải dây dưa cùng với những nữ nhân mang suy nghĩ xấu này, “Đi thỉnh Hoàng thượng tới đây.”

Lệ phi cùng Từ Vi nhìn nhau, không biết phải làm sao, tại sao lại biến thành như vậy?

Hoàng thượng rất nhanh đã đi tới, nước mắt của Lệ phi thi nhau rơi xuống, than thở khóc lóc nói: “Hoàng thượng, ngài cần phải vì Vi Nhi mà làm chủ, Đỗ tướng quân không muốn chịu trách nhiệm……”

Đỗ Thiếu Huyên cảm thấy những nữ nhân khóc lóc sướt mướt này phiền chết đi được, “Hoàng thượng, ta hoài nghi đây là một âm mưu, kẻ chủ mưu là Thủ Phụ, Tử Vi là công cụ hình người, Lệ phi là đồng lõa, bọn họ có ý đồ can thiệp vào quân quyền trong tay ta, trong lòng mang ý xấu.”

Lời nói của hắn rất kinh người, tất cả mọi người đều ngây dại.

Bình Luận (0)
Comment