Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 721 - Chương 721.

Chương 721. - Chương 721. -

Đỗ Thiếu Huyên từ trước đến nay đều không thích đi dạo cửa hàng, nhưng nghĩ một chút lại kêu xe dừng, “Vào xem thử một chút.”

Biết đâu lại có đồ vật mà Mộc Vãn Tình yêu thích.

Đỗ Thiếu Huyên được thị vệ bảo hộ mới miễn cưỡng chen vào trong cửa hàng, đi vào liền thấy đúng như lời thị vệ nói.

Khá lắm, tất cả đều là con cháu nhà công hầu, một đám cẩm y hoa phục, đôi mắt hướng lên trời, kiêu căng không ai bì nổi.

Nhưng lúc này, đều tụ tập ở chỗ này thăm dò bộ não, bộ dáng gấp gáp không chịu được.

Ồ, đây không phải là An Quốc Công sao? Đó là Trấn Nam Hầu? Sao bọn họ đều ở đây vậy?

Hai người kia cũng nhìn thấy hắn, đồng thời đứng lên chào hỏi: "Đỗ tướng quân."

Đỗ Thiếu Huyên dựa quân công phong hầu, bản thân cũng rất ghê gớm, lần này lại có công nâng đỡ tân hoàng, Đỗ gia lại là hậu tộc, trên người Đỗ soái cũng có một cái tước vị, mấy hạng chồng lên, có thể nói là chạm đến là bỏng tay.

Mọi người đối với hắn đều rất khách khí, Đỗ Thiếu Huyên cũng không phải không hiểu đạo lý đối nhân xử thế, chào hỏi với mọi người, hàn huyên vài câu, chỉ chốc lát sau liền quen thuộc, không khí rất náo nhiệt.

An Quốc Công cố ý muốn giao hảo với hắn, đây chính là người đứng đầu Ngự Tiền, “Đỗ tướng quân, ngươi cũng tới đây mua gương thuỷ tinh sao?”

“Gương thuỷ tinh?” Cái tên quen thuộc lọt vào tai, Đỗ Thiếu Huyên ngây ngẩn cả người.

Tại sao hắn lại nhớ rõ rằng Mộc Vãn Tình đã từng nhắc qua cái tên này?

An Quốc Công tươi cười đầy mặt nói, “Đúng vậy, là gương vô cùng trong suốt rõ ràng, vạn vật đều được được soi rõ ràng, mỗi ngày đều cho ra một tấm kính toàn thân, giá cả đã tăng tới vạn lượng bạc.”

Trấn Nam Hầu cười nói, “Nếu như Đỗ tướng quân ngài muốn, chúng ta liền nhường cho ngài, dù sao ngày mai ngày mốt còn có.”

“Vậy thì không cần, ta là chỉ lại đây xem náo nhiệt một chút.” Đỗ Thiếu Huyên vẫy vẫy tay, “Các ngươi đừng để ý đến ta.”

“Đến rồi, đến rồi.”

Trong lúc nói chuyện, hai tiểu nhị cẩn thận từng li từng tí bưng một mặt kính toàn thân châu quang bảo khí tới .

Mọi người trong cửa hàng đều nhìn thẳng, như thấy được bảo bối hiếm có, đôi mắt sáng rực.

Vài người không hẹn mà cùng mở miệng, “Lão bản, ta muốn.” ’

“Ta muốn.”

Lão bản đi ra chắp tay thi lễ với mọi người, “Chư vị tạm thời đừng nóng nảy, đây là mặt gương thủy tinh cuối cùng, nguồn cung cấp bị cắt đứt, hôm nay ai ra giá cao thì người đó sẽ có được.”

An Quốc Công vẻ mặt không cao hứng, “Lão bản, ngươi thế mà không phúc hậu nha.”

Lão bản không ngừng chắp tay thi lễ, “Ta cũng là không có cách gì, bán cho ai đều không tốt, không bằng cạnh tranh công bằng, đều không lo đắc tội với ai.”

Ở kinh thành mở loại cửa hàng này thì sao có thể là người bình thường được, lão bản chính là tộc nhân trong gia tộc của Hoàng Hậu, người bình thường cũng không dám khinh ý đắc tội với hắn.

Mấy công tử công hầu dẫn đầu mở miệng, “Ta ra một vạn năm.”

“Ta ra bốn vạn.”

“Năm vạn.” Trấn Nam Hầu ra giá.

Đỗ Thiếu Huyên nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, kinh thành này kiếm tiền thật dễ nha.

An Quốc Công nhẹ giọng hỏi, “Đỗ tướng quân, ngài thật sự không tranh sao?”

Đỗ Thiếu Huyên đã xác định là bút tích của Mộc Vãn Tình, Mộc Vãn Tình có thứ gì tốt đều không bao giờ quên phụ tử bọn họ.

“Ta có.” Ngữ khí tương đối khẳng định.

Một vị công tử trẻ tuổi mặc quần áo hoa lệ nhịn không được hỏi, “Hoàng thượng ban thưởng cho ngài sao? Hoàng thượng đối với ngài thật tốt, Hoàng Hậu nương nương cũng không có được ban thưởng như vậy đâu.”

Đỗ Thiếu Huyên liếc mắt nhìn hắn, đây là đệ đệ thứ xuất của Hoàng Hậu thì phải? Gọi là cái gì nhỉ? Lâm Bỉnh Thu?

Kỳ quái, đây không phải là sản nghiệp của nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu sao? Còn cần ban thưởng cái gì? Như thế nào nghe rất có nghĩa khác?

“Không phải, hiện tại là quốc tang, cấm tất cả giải trí, đồ chơi quý hiếm làm sao có thể được đưa vào trong cung chứ?” Sắc mặt Đỗ Thiếu Huyên nhàn nhạt nói: “Đây là ta được bằng hữu tặng.”

Người bốn phía đều nghe thấy được, cảm thấy hâm mộ không thôi, cũng muốn có một bằng hữu tốt như vậy.

Bình Luận (0)
Comment