Mộc Vãn Tình nhìn về phía âm thanh phát ra, là một nam tử mặc long bào, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Thần sắc nàng không thay đổi, lập tức hành lễ, “Thần, Mộc Vãn Tình, tham kiến Hoàng thượng, nguyện Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
Hoàng thượng khoát tay, "Bình thân."
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Mộc Vãn Tình, dáng dấp rất tốt, nhưng trong cung còn thiếu mỹ nhân sao?
Đối với quân vương mà nói, sắc đẹp chỉ là tô điểm, có thể giúp hắn làm việc mới là quan trọng nhất.
Nàng có một đôi mắt to tròn trong vắt, sinh cơ bừng bừng, mi mắt mỉm cười, lộ ra một cỗ thân thiện, cũng không nhìn chút cường thế nào.
Mộc Vãn Tình cũng liếc mắt nhìn quân vương một cái, sắc mặt tái nhợt, nhìn có chút ốm yếu, không phải nói đã giải độc rồi sao?
Chỉ là, thương tổn của độc mãn tính đối với thân thể là rất lớn.
Trong nháy mắt nàng nghĩ tới vô số ý niệm, bỗng nhiên, phát hiện ra được một ánh mắt tò mò, nàng hơi cúi đầu, nhìn thấy một hài tử phấn điêu ngọc mài.
Đỗ Thiếu Huyên thấy thế, chủ động giới thiệu, "Đây là Đại hoàng tử."
Đại hoàng tử năm nay sáu tuổi, như một bánh bao nhỏ trắng trẻo non nớt, ánh mắt to tròn, chiếc miệng nhỏ nhắn đo đỏ, manh manh dễ thương, lớn lên không phải là một dạng đáng yêu bình thường.
Mộc Vãn Tình không có năng lực chống cự với tiểu manh oa, nhịn không được véo khuôn mặt nhỏ nhắn của đưa nhỏ.
Ánh mắt Đại hoàng tử đột nhiên trừng lớn, nàng… cư nhiên lại sờ hắn! Thật to gan!
Ánh mắt khiếp sợ khiến Mộc Vãn Tình ý thức được chính mình đã nhanh tay làm ra hành vi không hợp lẽ thường, đây không phải là búp bê của Mộc thị nhất tộc, mà là Đại hoàng tử.
Nhưng véo cũng đã véo rồi, còn có thể làm gì bây giờ?
Nàng đảo mắt, nảy ra một ý tưởng rất hay, lấy ra một thứ, "Đại hoàng tử thật đáng yêu, cho nên, ta quyết định tặng cho Đại hoàng tử một lễ vật gặp mặt."
Lễ vật gặp mặt? Đại hoàng tử theo bản năng nhìn về phía phụ hoàng, thấy phụ hoàng khẽ gật đầu, hắn lúc này mới nhận lấy, còn rất lễ phép nói đa tạ.
Mộc Vãn Tình cười híp mắt nói, "Nhìn xem có thích không?"
Đại hoàng tử tuy còn nhỏ, nhưng từ nhỏ đến lớn đều nhận qua vô số lễ vật, không quá để ý.
Hắn tiện tay mở ra, a, đây là cái gì?
Đây vốn là vật tùy thân của Mộc Vãn Tình, cẩn thận làm mẫu, "Đây là một tấm bảng vẽ, viết đầy vẫn có thể xóa sạch."
Nàng cầm bút tiện tay vẽ một con thỏ hoạt hình, ánh mắt đại hoàng tử đều nhìn thẳng, thật đáng yêu a.
Nàng tiện tay lau một cái, lại khôi phục thành một mảnh trống rỗng.
Trong mắt một hài tử, nó giống như một trò ảo thuật, không thể không thốt lên, "Oa."
Mộc Vãn Tình đưa bảng vẽ cho hắn, tiểu gia hỏa vụng về vẽ loạn lên đấy, nhưng rất nhanh đã nắm được kỹ thuật, khóe miệng hơi nhếch lên.
Tiểu hài tử thích bôi vẽ lung tung là thiên tính, đồ thú vị như vậy đương nhiên rất được hắn yêu thích.
Đỗ Thiếu Huyên thấy thế mắt nóng không thôi, "Vãn Tình, ta cũng muốn, ngươi chưa từng tặng lễ vật như vậy cho ta."
Mộc Vãn Tình:...
Nàng đặc biệt muốn hỏi, huynh đệ, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
"Trẫm cũng cảm thấy rất thú vị." Hoàng thượng cũng rất thích tham gia náo nhiệt.
Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật giật, được rồi, ai cũng có phần. "Đều có."
Nàng nghiêm mặt nói, "Hoàng thượng, thần có một thứ tiến dâng cho ngài, ngài trước đưa cho ta một đồng tiền."
Lần này đến lượt Hoàng thượng hết chỗ nói, nhìn về phía túi xách trong tay nàng, thuận tiện liếc mắt nhìn Nội Thị tổng quản bên người một cái.
Nội Thị tổng quản cười khổ, lúc hắn làm việc trên người chưa bao giờ mang theo tiền, nhưng khó khăn hơn nữa cũng phải làm.
Hắn đi ra ngoài một chuyến, chỉ chốc lát sau liền cầm một đồng tiền tiến vào.
Hắn đưa một văn tiền cho Mộc Vãn Tình, Mộc Vãn Tình cầm hộp gấm trong tay, "Hoàng thượng, cho ngài."
Nội Thị tổng quản nhận lấy, sau khi mở ra kiểm tra xác định không có gì không ổn, hai tay đưa cho Hoàng thượng.
Hoàng thượng nhìn thoáng qua, nhất thời giật mình, "Đây là......" Bảo kính khảm đầy châu báu? Ba cây kim trong đó có ý nghĩa gì?
Mộc Vãn Tình mỉm cười giới thiệu, "Đây là một loại đồng hồ, chọn phương pháp dùng 24 giờ để tính giờ, đây là kim đồng hồ, một vòng 24 giờ, một vòng kim phút 60 phút, một vòng kim giây 60 giây..."
Nàng đơn giản giới thiệu một chút, "Ngài xem, bây giờ là ba giờ mười lăm phút, cũng chính là giờ Thân một khắc."