Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 90 - Chương 90.

Chương 90. - Chương 90. -

Mộc Vãn Tình mím môi, "Công tử, ta có mấy câu muốn nói."

Đỗ Thiếu Huyên nhìn lại, thần sắc khôi phục tự nhiên, "Nói."

Mộc Vãn Tình dùng ngón tay chỉ vào đám người Giang thị vệ, "Giao những người này cho ta xử trí, ngài cứ việc lên đường đi, chuyện hôm nay tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa phần, ta cam đoan."

Nàng có ý tốt, không muốn hắn vướn vào chuyện này.

Nàng không thể tránh được, không phản kích liền phải chết, nhưng người ta chỉ là người qua đường.

Nếu như nàng đoán không sai, hắn là người trong quân ngũ, ảnh hưởng khi đắc tội với một hoàng tử quá lớn đối với hắn , nói không chừng còn rước lấy họa sát thân diệt tộc.

Người ta đã cứu nàng, nàng cũng không thể hại người ta.

Tuy nàng không nói rõ, nhưng Đỗ Thiếu Huyên đều nghe hiểu, có chút kinh ngạc, liếc mắt nhìn lại nàng một cái, cô nương này còn chưa cập kê, nhưng tâm tư kín đáo, không mất đi thiện lương ôn hậu, ân oán rõ ràng.

"Ngươi định xử trí như thế nào?"

Mộc Vãn Tinh hơi ngưng thần, suy tư nửa ngày, "Hắn muốn mạng của ta, ta chỉ là một nữ hài nhát gan sợ chuyện, cho nên, ta không cần hắn phải đền mạng, chỉ cần chặt đứt gân tay gân chân của hắn đi."

Lời còn chưa dứt, nàng liền nhặt trường kiếm lưu loát đâm xuống, chém vài nhát.

"A a a."

Lưỡi kiếm rơi xuống, tay chân Giang thị vệ đều bị phế.

Một thân võ công của hắn tẫn phế, đời này cũng không có khả năng cầm kiếm nữa.

Chuyện này còn thống khổ tuyệt vọng hơn là giết hắn.

Cả người đau đớn, hắn nhịn không được chửi rủa, "Con tiện nhân này…"

Trên người hắn lại có thêm một lỗ máu, Mộc Vãn Tình có thể động thủ thì tuyệt đối không bỏ qua.

Vẻ mặt Mộc Vãn Tinh sợ hãi, "Ngại quá, ngươi rống quá lớn, trong lòng ta sợ hãi, tay run, cầm kiếm không vững."

Váng vẻ của nàng cưucj kỳ áy náy, "Giang thị vệ, không chọc đau ngươi đi, sao ngươi lại không trốn?"

Mọi người:…

Giang thị vệ chưa từng thấy qua nữ nhân nào mặt dày vô sỉ như vậy, nói một đằng làm một nẻo, đã dám chém người còn nói sợ hãi cái gì?

Mẹ kiếp, sao không cho một đạo thiên lôi tới đánh chết nàng đi.

Hắn nhịn không được chửi bới.

Mộc Vãn Tình căn bản không để ý tới hắn, quay đầu nhìn về phía những người khác, "Về phần các ngươi…"

Bọn thị vệ nhìn thủ lĩnh bị chọc thủng ra nhiều lỗ máu, lại nhìn trường kiếm trong tay nàng, không tự chủ được lui về phía sau vài bước, hiển nhiên đã bị thủ đoạn tàn nhẫn của nàng dọa cho sợ.

Một gã thị vệ sợ hãi, "Ta không có ý giết ngươi, là Giang thị vệ bị úng não, là hành vi của cá nhân hắn."

Những người khác nhao nhao gật đầu, "Đúng vậy, không liên quan gì đến chúng ta…"

"Chúng ta đã phát lời thề, chúng ta cũng không làm tổn một sợi tóc nào của các ngươi."

Thời điểm Giang thị vệ vi phạm lời thề, trong lòng bọn họ liền cảm thấy không thoải mái, sợ lời thề ứng nghiệm.

Làm người không giữ chữ tín, lại lật lọng, ai mà phục hắn?

Hiện giờ, còn ai muốn bị hắn liên lụy chứ? Tất nhiên là cực lực xóa sạch quan hệ.

Mộc Vãn Tình mỉm cười, "Trước mắt có hai phương án, một là để cho các ngươi trở về kinh thành, ta cho người lan truyền mọi chuyện hôm nay, kể cả chuyện các ngươi đã phát thệ nhưng lại đổi ý."

Mọi người mặt mày tái mét, nữ nhân này thật sự là một nhân vật tàn nhẫn, đắc tội nàng đều sẽ chết.

Chuyện hôm nay không thể để lộ ra ngoài, nếu không toàn bộ thanh danh của Ngũ hoàng tử đều bị hủy, bọn họ còn có thể sống tốt được sao?

Về phần nội dung lời thề kia, nếu Ngũ hoàng tử biết được bọn hắn đã thề cái gì, trong lòng còn có thể thoải mái sao?

Đã thế còn vi phạm lời thề… A,không thể nghĩ, cũng không dám nghĩ.

"Còn có một phương án nữa."

Mộc Vãn Tình đôi mắt tròn xoe, cực kỳ linh động, "Mấy vị thị vệ tâm địa thiện lương, thấy đoàn người chúng ta cô độc không nơi nương tựa nên liền quyết định hộ tống chúng ta một đoạn đường, đưa chúng ta đến biên quan mới hồi kinh."

Ừm, nàng cần mấy xa phu làm việc vặt

Mọi người:…

Không có hố người nhất, chỉ có hố người hơn, nếu hỏi ai là người chuyên hố người nhất thế gian này, thì phải xem Mộc Tam tiểu thư.

Không có gì mà nàng không thể làm, chỉ có nàng không thể tưởng tượng tới.

Bình Luận (0)
Comment