Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 905 - Chương 905.

Chương 905. - Chương 905. -

Vấn đề là, đất đai của các quyền quý đều nhiều, chút ấy làm sao đủ trồng?

Các quan lớn đều tìm tới Mộc Vãn Tình lôi kéo quan hệ, "Thanh Bình Quận Chúa, ngươi giúp một tay đi, chia cho ta chút khoai tây, giá cả có thể thương lượng a.

"Thanh Bình Quận Chúa, chúng ta nhiều năm giao tình, thế nào cũng phải cho ta một chút chỗ tốt chứ?"

"Thanh Bình Quận Chúa, hài tử nhà ta đặc biệt thích ăn khoai tây, phát ra đều bị bọn họ ăn sạch, không có cách nào trồng, ngài giúp ta kiếm một chút giống tốt đi."

Tây Lương, phu thê Mộc nhị gia ngày ngày bận rộn chân không chạm đất.

Mộc Vãn Tình để lại sản nghiệp không chỉ lớn bình thường, khiến bọn họ sau khi tiếp nhận đều phải cố hết sức

Theo thời gian trôi qua, dần dần thích ứng, Mộc nhị gia đã xử lý trong ngoài nông trang Thủy Mộc một cách thỏa đáng, Mộc Trung là một người trung thành và tận tâm, rất có can đảm, phụ tá Mộc nhị gia cực kỳ có lực.

Xưởng, sở nghiên cứu, trường học ký túc xá, cùng với đồng ruộng, bốn hạng mục này là trọng yếu nhất, các bộ phận đều có hai gã quản sự, an bài cực kỳ thỏa đáng.

Đồng ruộng cũng không trồng gì khác, chỉ trồng bông và lúa mì, vừa bảo đảm cung ứng lương thực, lại có thể cho người trong trang mặc quần áo mới, đắp chăn mới.

Thế là đủ rồi.

Mộc nhị phu nhân cùng bá mẫu tức phụ Kỷ Trừng tiếp nhận sinh ý trong nhà, hai người đồng tâm hiệp lực, có thương có lượng, sinh ý phát đạt.

Tết Trung thu, một nhà mấy người ngồi vây quanh ăn tết.

Một bàn đồ ăn ngon, còn có mấy cái bánh trung thu nho nhỏ lung linh đáng yêu.

Mộc nhị gia cầm một cái bánh trung thu đậu đỏ cũng không ăn, nhẹ nhàng thở dài, "Cũng không biết lúc này Tình nhi ăn tết cùng ai, ai, nàng một mình lẻ loi ở kinh thành, ta cừa nghĩ liền có chút đau lòng.”

Ở Tây Lương cái gì cũng tốt, kiếm tiền như nước chảy, được bá tánh tôn kính, duy chỉ có không có nữ nhi ở bên cạnh.

Mộc nhị phu nhân cũng vẫn nhớ thương nữ nhi, "Cũng không biết nàng có chăm sóc tốt bản thân hay không, hài tử kia còn nhỏ, những lão hồ ly triều đình kia không biết có khi dễ nàng hay không nữa."

Trong mắt nàng, nữ nhi vẫn là một hài tử. Bình thường thì không sao, nhưng ngày lễ ngày tết thì đặc biệt nhớ nữ nhi.

Kỷ Trừng ôm một hài tử trắng nõn, dịu dàng cho hài tử ăn, nói: "Nương, sẽ không đâu, Vãn Tình muội muội thông minh như thế, chỉ có khi dễ người khác thôi."

Mộc nhị phu nhân vẫn luôn nhớ rõ ngày trước bọn họ vì sao lại lưu đày, đại phòng Mộc gia đắc tội người khác, đã bị đánh cho rớt đài.

Nữ nhi cản đường rất nhiều người, sẽ bị ghi hận.

Nàng chỉ có một mình, lại không có căn cơ, nào địch nổi mấy lão già kết bè kéo cánh kia.

Mộc nhị gia chần chờ một chút, rồi nói: "Nếu không, chúng ta về kinh thành đi? Để bọn nhỏ ở lại Tây Lương."

Mộc Tử Thành nhét hài tử trong lòng vào lòng hắn, nhẹ giọng khuyên nhủ, "Muội muội đã nói, tình huống kinh thành không rõ, không có nàng lên tiếng, hai người đừng trở về, miễn cho trở thành điểm yếu cho muội muội."

Tiểu tử sờ sờ mặt Mộc nhị gia, ngọt ngào cười với gia gia, nụ cười của hài tử quá có tính chữa lành, làm cho tâm tình Mộc nhị gia tốt hơn nhiều.

"Hai hài tử Bình Bình An An này còn chưa gặp qua cô cô đâu."

Phu thê Mộc Tử Thành đã có hai đứa con sau ba năm, một đôi nhi nữ đầy đủ, gia đình hạnh phúc mỹ mãn.

Mộc Tử Thành cố ý nói sang chuyện khác, "Cha, người đừng chỉ lo nhớ thương muội muội, nhị đệ cũng là do người sinh ra, cũng không thể quá bất công a.”

Mộc Tử Ngang đóng quân ở thành Phù Phong, hàng năm đều trở về một chuyến, không giống Mộc Vãn Tình, vừa đi đã nhiều năm.

Mộc nhị gia hừ lạnh một tiếng, "Ta mới không nhớ tên tiểu tử thúi không chịu thành thân kia.

Nam lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng, nhị đệ ngươi tuổi cũng không còn nhỏ nữa, nhưng hôn nhân đại sự vẫn luôn chưa được giải quyết.”

Hắn kiên quyết phản đối phụ mẫu sắp xếp hôn nhân, nói là muốn để hắn xem qua, phải là hắn để ý mới được, nếu không cho dù bắt hắn về thành thân, hắn cũng sẽ nghĩ cách đào tẩu.

Bình Luận (0)
Comment