Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 976 - Chương 976.

Chương 976. - Chương 976. -

Ở Thế đạo này, nữ tử độc thân ở muốn làm chút chuyện thực sự quá khó khăn, hơi có chút thành tích liền bị sài lang ngấp nghé...!

Đại sảnh, Kim Ngũ gia dứt khoát ngồi ở ghế chủ vị, nghiễm nhiên bày ra tư thái của chủ nhân.

Bà mối đầu đội hoa hồng nịnh nọt lấy lòng Kim Ngũ gia, đây chính là thân huynh đệ của Thông Phán Khâm Châu, thân phận cao quý.

Nàng ta khen Kim Ngũ gia không gì không làm được, những lời nói nịnh nọt khiến Kim Ngũ gia mặt mày hớn hở, "Coi như ngươi biết nói chuyện, sau khi chuyện này thành công sẽ thưởng cho ngươi một bao lì xì."

Bà mối cẩn thận từng li từng tí cầu nói, "Tiểu nhân không muốn tiền lì xì, chỉ muốn một cái ân điển, tiểu tử nhà ta là một người biết đọc sách, chính là tìm không thấy lương sư, muốn vào phủ học lại không có phương pháp, kính xin Ngũ gia phát thiện tâm, cả nhà chúng ta đều nguyện vì ngài lên núi đao xuống biển lửa, sống là người của ngài, chết là quỷ của ngài.”

Chỉ cần có thể ôm được đùi của Kim gia, yêu cầu nàng ta làm cái gì cũng được.

Nàng ta hoàn toàn không để ý đến quy định con cháu tiện nghiệp không thể khoa cử, mà Kim Ngũ gia cũng lựa chọn mất trí nhớ, "Nhìn ngươi sốt ruột yêu tôn tử như vậy, liền thưởng cho ngươi một suất.”

Bà mối bùm một tiếng quỳ xuống, dập đầu một cái thật mạnh, trong nụ cười mang theo nước mắt, "Đa tạ Ngũ gia, về sau ngài chính là chủ tử của cả nhà chúng ta."

Kim Ngũ gia chướng mắt tiểu nhân vật như vậy, nhưng, loại lão bà tử đi đường lủi ngõ này lại là người linh thông tin tức nhất, không có chuyện gì mà nàng ta không biết.

“Được rồi, đứng lên đi, ngươi xác định sau lưng Mộc phu nhân này không có chỗ dựa vững chắc?”

Bà mối vỗ ngực cam đoan, "Ngài yên tâm đi, Cẩm phu nhân chính là góa phụ của một phú thương, không có con cái, trong tay có mấy đồng tiền nên đã mua nông trang này để dưỡng lão, mấy năm nay không thấy nàng ta lui tới với bất kỳ thân thích bằng hữu nào."

Kim Ngũ gia hài lòng gật gật đầu, nữ nhân này thế mà có thể trồng ra cao lương ở chỗ muối kiềm, còn có thể ủ ra rượu ngon cùng kẹo mạch nha thơm thuần, ngược lại là một người có năng lực.

Bất quá, có năng lực tới đâu cũng là một nữ nhân vô chủ.

Hắn chờ đợi đến mức có chút không kiên nhẫn, "Sao còn chưa tới nữa? Mau đi thúc giục đi."

Bà mối cáo mượn oai hùm, "Thất thần làm gì? Nhanh chóng đi nói cho Cẩm phu nhân biết, Kim Ngũ gia có thể coi trọng nàng là nàng có phúc khí lớn, qua thôn này sẽ không có cửa này."

Một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, "Phúc khí như vậy vẫn là cho người khác đi."

Là Mộc Cẩm Dao đi tới, sắc mặt cực kỳ lạnh lùng.

Kim Ngũ Gia hơi nhíu mày, nữ nhân này dáng người linh lung hấp dẫn, nhưng khuôn mặt này thì không được, vẻ mặt nổi mụn làm cho người ta không có hứng thú.

“Cẩm phu nhân, chúng ta lại gặp mặt, những thứ này đều là sính lễ, ba ngày sau là ngày tốt lành, ta an bài một cỗ kiệu đón người vào phủ.”

Mộc Cẩm Dao không khỏi tức cười, "Vào phủ?"

Đây là tiểu thiếp không có danh phận, hay là thông phòng? Dù sao cũng không phải cưới hỏi đàng hoàng.

Lão gia hỏa này cũng thật dám mơ tưởng, bốn mươi mấy tuổi, giương một cái bụng lớn, mặt đầu heo, còn mang theo bộ dáng cao ngạo, thấy thế nào cũng là người ghê tởm.

Bà mối hô to gọi nhỏ: “Ngươi cũng không nhìn xem chính mình có thân phận gì, một quả phụ, làm sao lại dám si tâm vọng tưởng? Làm thiếp cũng coi như trèo cao, đây chính là thân đệ đệ cùng chung mẫu thân với Thống Phán."

Nàng ta như một tiểu chó săn đem hai chữ nịnh nọt phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Kim Ngũ gia rất hài lòng về biểu hiện của nàng ta, lỗ mũi hướng lên trời, "Vào trong phủ, ngươi liền thu hồi những tác phong không quy củ kia đi, an phận làm một hiền thê lương mẫu, chỉ cần có thể sinh được nhất nam bán nữ, lão gia ta sẽ không bạc đãi ngươi."

Trở thành người của hắn, tất cả những gì nàng có được đương nhiên cũng là của hắn.

Bây giờ là rượu lương cao cùng kẹo mạch nha, về sau còn có thứ tốt hơn, nữ nhân này mặc dù lớn lên không được, nhưng tài hoa vẫn phải có.

Bình Luận (0)
Comment