Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 986 - Chương 986.

Chương 986. - Chương 986. -

Vô số người bị hại ở trên công đường khóc không thành tiếng, làm cho lòng người nghe chua xót.

Kim gia tham lam, chiếm đoạt sản nghiệp cùng cửa hàng của người khác, thấy người ta có thứ gì tốt liền muốn cướp.

Có lúc vì một bức tranh cổ, liền hại đối phương cửa nát nhà tan, còn dương dương đắc ý tuyên dương chiến tích.

Cường thủ hào đoạt, không từ thủ đoạn, hành vi phạm tội, tội lỗi chồng chất.

Những người Kim gia đang bị công thẩm, trước kia đều quái đản ương ngạnh, lúc này mới biết hoảng sợ, từng người từng người thay phiên nhau phủ nhận tội trạng.

Bất quá bằng chứng như núi, phủ nhận cũng vô dụng.

Người Kim gia phạm án đều bị trừng phạt, không để một nam đinh chạy thoát, nữ quyến cũng không có.

Kim đại phu nhân nhận hối lộ cho vay nặng lãi, mấy phu nhân khác hoặc là đố kỵ, hại chết tiểu thiếp cùng thứ tử nữ, có người tính tình nóng nảy đánh chết nô tỳ.

Dù sao, có một cái tính một cái, những người trong tay không có dính mạng người liền được bỏ qua.

Về phần gia sản, tất nhiên là bồi thường cho những người bị hại kia, dư ra liền sung công.

Kim gia hoàn toàn xong đời.

Lần này Tri phủ mạnh mẽ vang dội, không dám có nửa điểm thiên vị, sau khi xử lý tốt, còn lắp bắp hỏi Mộc Vãn Tình, tức phụ trong nhà là nữ nhi Kim gia, không biết nên xử lý như thế nào, hy vọng nàng có thể có chỉ thị rõ ràng.

Hắn là người có lá gan nhỏ, cứ đồ cống nạp là thu, nhưng không thu từ bá tánh.

Mộc Vãn Tình trầm ngâm, "Dù sao cũng đã xuất giá, xem lại phẩm hạnh của người này.”

Nàng không có nói chết, nói cho cùng đây là việc nhà của người ta, nàng cimhx mặc kệ.

Tri phủ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đây là không có ý theo đến cùng, sẽ không dời đến nhà mình.

"Đây là Mộc Cẩm Dao, người của Mộc gia ta, trước mắt có một kế hoạch..." Mộc Vãn Tình nghỉ không lâu, phải tranh thủ thời gian xử lý chính sự.

Tri phủ ánh mắt càng ngày càng sáng, ánh mắt nhìn Mộc Cẩm Dao như nhìn bảo bối.

Nếu có thể trồng cao lương ở Khâm Châu, cải thiện cuộc sống của bá tánh, đó chính là công đức vô lượng.

Nếu có thể thực hiện theo kế hoạch của Mộc Vãn Tình, đó là chiến tích đưa đến tay hắn, còn sợ không có cơ hội thăng tiến sao?

Trong lòng hắn nóng lên, “Ngài yên tâm, ta nhất định toàn lực phối hợp với Mộc phu nhân, tranh thủ chứng thực các phương pháp.”

Mộc Vãn Tình đã tra qua lý lịch của hắn, xuất thân tiến sĩ đứng đắn, nhưng không có quan hệ nhân mạch, được phân phối đến Khâm Châu nơi chim không thèm ỉa này.

Ở Khâm Châu đợi hai mươi năm, vô công vô tội, không ức hiếp bá tánh, nhưng cũng không có làm ra thành tích gì.

Đương nhiên, điều kiện sẵn có của Khâm Châu quá kém, hoa màu cũng không trồng được, bá tánh nghèo rớt mồng tơi, nói gì đến phát triển.

Mộc Vãn Tình vô cùng thẳng thắn đưa ra điều kiện trao đổi, "Sáu năm sau ta cho người tới khảo sát, nếu ta hài lòng, cho ngươi một tương lai, muốn lên kinh thành cũng được.”

Thời gian sáu năm đủ để làm ra một chút thành tích, đến lúc đó xem biểu hiện của Mộc Cẩm Dao, nếu có thể làm được, liền đỡ nàng một đoạn đường.

Tri phủ mừng rỡ như điên, giấc mộng lớn nhất đời này của hắn chính là thăng chức đến kinh thành, "Đa tạ Thanh Bình Quận Chúa.”

Hắn biểu lộ lòng trung thành, trong miệng nói rất nhiều, thề trung thành và tận tâm với nàng, nhất định sẽ làm tốt công việc.

Mộc Vãn Tình xã giao vài câu rồi quay về phủ.

Nàng không đợi lâu, để lại cho Mộc Cẩm Dao một bản kế hoạch cùng mấy nữ binh có thể chiến đấu rồi đi, còn đáp ứng hỏi người trong tộc thử, có nguyện ý tới nơi này phát triển hay không.

Địa điểm tổ chức hôn lễ của Mộc Tử Ngang là thành Phù Phong, cho nên Mộc Vãn Tình trực tiếp đi qua.

Đoàn người rốt cục tới thành Phù Phong, sớm đã có người canh giữ ở cửa thành chờ, sau khi nhìn thấy lập tức trở về báo cáo, còn nhiệt tình đón người vào.

Cách nhiều năm lại một lần nữa đến thành Phù Phong, Mộc Vãn Tình cảm nhận sâu sắc được biến hóa cực lớn.

Đường phố sạch sẽ rộng rãi, ngựa xe như nước, rộn ràng nhốn nháo, tiếng người ồn ào, hai bên cửa hàng san sát, tủ kính thủy tinh tỉ mỉ bố trí làm cho người ta nhịn không được dừng chân quan sát.

Bình Luận (0)
Comment