Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Chương 77

Cố Thầm: “Có dự định yêu đương, lên đại học chắc tụi con sẽ có thời gian hơn."

Bà Sở: "?" Không phải chứ, đến chuyện này hai đứa nó cũng có kế hoạch sẵn rồi à?

Lệ Đình Khâm vừa nghịch tay của Cố Thầm, vừa đan chặt ngón tay với cậu, ánh mắt dừng lại trên chiếc nhẫn bạc đơn giản trên ngón tay thon dài trắng trẻo của cậu, khẽ "ừ" một tiếng.

Cố Thầm nói: “Thôi được rồi mẹ, bọn con sắp về đến nhà rồi, mẹ không yên tâm về con thì ít nhất cũng tin tưởng Đình Khâm chứ?”

Bà Sở: "..." Đình Khâm cũng là do bà nhìn lớn lên, từ nhỏ đã rất đáng tin cậy. Nghe Cố Thầm nói thế... bà đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ, rằng Cố Thầm và Đình Khâm ở bên nhau có lẽ còn tốt hơn là đi yêu đương với mấy người lạ bên ngoài?

Cúp máy, bà Sở bất lực nhìn Lương Thanh, người vẫn đang đợi để cùng tổ chức tiệc mừng cho hai đứa nhỏ, nói: “Tiểu Thầm bảo nó với Đình Khâm vừa đi mua nhẫn đính hôn.”

Lương Thanh kinh ngạc: “Khoan đã! Hai đứa nó ở bên nhau từ bao giờ thế? Sao đã đến mức mua nhẫn đính hôn rồi?!”

Bà Sở cũng không biết giải thích thế nào, vẻ mặt phức tạp: “Ờm... thật ra là tụi nó chưa từng ở bên nhau? Nhưng xét theo một góc độ nào đó... thì tụi nó luôn ở bên nhau?”

Lương Thanh: "???" Sao bà hiểu từng chữ một, mà ghép lại với nhau thì bà chẳng hiểu gì hết vậy.

"Khoan đã!" 

Lương Thanh vội nói: “Đình Khâm cứ hay mời Tiểu Thầm qua nhà ở, nó không làm gì quá đáng chứ?!”

Bà Sở lắc đầu: “Chuyện đó thì không, hai đứa này từ trước đến giờ luôn có chừng mực, mọi chuyện đều bàn bạc với nhau. Bây giờ thi xong rồi, mới tính đến chuyện yêu đương.”

Lương Thanh nhìn cây pháo giấy trên tay, mông lung hỏi: “Vậy giờ chúng ta...”

Trên TV trong phòng khách, một bộ phim truyền hình nhạt nhẽo đang chiếu cảnh nam chính phản đối hôn nhân sắp đặt với cô gái lớn lên bên cạnh mình, cãi vã với trưởng bối để huỷ bỏ hôn ước, làm náo loạn cả nhà.

Lương Thanh cảm thán: “Nói thật, nếu biết hai đứa nó đều thích con trai, sau này tôi chắc chắn sẽ mong chúng nó ở bên nhau, cùng nhau nương tựa. Nhưng mà...”

Nhưng mà... Bọn họ còn chưa kịp mở miệng đề cập đến chuyện hôn nhân, hai đứa nhỏ này đã tự nhảy qua hết mấy bước trung gian, trực tiếp đính hôn rồi? Thật kỳ lạ. 

Mà giờ hai đứa nó ở bên nhau rồi, bà lại có một cảm giác an tâm kỳ lạ? Cảm thấy chuyện này vốn dĩ nên là như vậy.

Không yêu sớm, không làm chuyện bậy bạ, thậm chí còn lập sẵn kế hoạch tương lai, luôn đồng hành và thúc đẩy nhau cùng tiến bộ, vậy thì còn gì mà lo lắng nữa chứ?

Khi Cố Thầm và Lệ Đình Khâm về đến nhà, đón chào họ là pháo giấy tung bay, bà Sở và Lương Thanh đồng thanh hô: “Tiểu Thầm, Đình Khâm, chúc mừng tốt nghiệp! Chúc mừng đính hôn!”

Cố Thầm: “...”

Lệ Đình Khâm đưa tay gỡ mấy sợi giấy màu trên đầu Cố Thầm, rồi nói: "Mẹ, dì Sở, hai người..." Chấp nhận nhanh vậy luôn à?

Lương Thanh liếc nhìn chiếc nhẫn trên tay họ, nói: “Đình Khâm, nhẫn đính hôn sao có thể đơn giản thế được? Mẹ còn nhiều đá quý sưu tầm lắm...”

Bà Sở cũng tiếp lời: “Tiểu Thầm, mẹ thấy đính hôn là chuyện quan trọng, hai con nên làm một buổi lễ ra trò chứ…”

Cố Thầm và Lệ Đình Khâm đồng thời thở dài: “Không cần đâu, phiền lắm, bọn con sắp xếp xong hết rồi, mẹ với dì khỏi phải lo.”

Bà Sở và Lương Thanh: "..." Từ nhỏ đến lớn, quả thật chưa từng phải lo lắng gì cho hai đứa này. Không cần trông nom vì tụi nó luôn chơi cùng nhau, không cần lo học hành vì tụi nó tự dạy nhau làm bài tập, bây giờ đến cả chuyện hôn nhân cũng tự giải quyết luôn rồi…

Bà Sở có chút rối rắm: “Mẹ chỉ cảm thấy... hai đứa quá lý trí, chẳng giống đang yêu chút nào...”

Cố Thầm ngay lập tức kéo Lệ Đình Khâm cúi đầu xuống, rồi hai người hôn nhau một cái, sau đó cầm túi hồ sơ thi cử đi thẳng lên lầu.

Bà Sở và Lương Thanh: "!!!" Sao lại tự nhiên và ăn ý đến thế này?!

Lên đến phòng, đóng cửa lại, đặt đồ đạc sang một bên, hai người lại tiếp tục hôn nhau, nhưng lần này hoàn toàn khác với cái chạm môi nhẹ nhàng khi nãy dưới nhà.

Hai người quấn lấy nhau chặt đến mức như muốn hoà làm một, đến khi hơi thở cả hai đều rối loạn mới chịu buông ra. Vừa áp sát tai chạm má, Cố Thầm vừa lẩm bẩm: "Ưm, đã muốn thử từ lâu rồi…”

Lệ Đình Khâm khẽ "ừ" một tiếng. Dù đã quá quen thuộc với nhau, giống như mối liên kết giữa tay trái và tay phải, nhưng khi thực sự hôn lên đôi môi thân thuộc kia, anh lại không muốn rời đi chút nào.

Có lẽ, bọn họ sinh ra vốn dĩ là để quấn quýt bên nhau, như hai thân cây lớn đan rễ vào nhau mà trưởng thành.

Sau khi hoàn thành thủ tục xét tuyển đại học, Cố Thầm và Lệ Đình Khâm như mong muốn cùng đậu vào Đại học Q.

Nhìn Cố Thầm ngày nào cũng ở nhà, thỉnh thoảng mới hẹn Lệ Đình Khâm cùng học tập, bà Sở không khỏi thắc mắc: “zkhông phải hai đứa đang yêu nhau sao? Sao chẳng bao giờ ra ngoài hẹn hò vậy?”

Đừng nói là hẹn hò, ngay cả khi ở nhà, đóng cửa lại, hai đứa nó cũng chẳng có vẻ gì là đang yêu đương, cứ như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.

Cố Thầm đáp: “Mẹ à, là thế này, con với Đình Khâm quyết định mua một căn hộ gần trường, nhưng tiền tiết kiệm của tụi con chưa đủ, nên Đình Khâm đang đi làm thêm ở Lệ thị.”

Bà Sở: "…Hả? Chẳng phải gần đó nhà mình cũng có bất động sản sao?" Giá nhà gần Đại học Q, một căn hộ hai phòng ngủ cũng lên tới hàng chục triệu…

Cố Thầm: “Vì tụi con đã quyết định ở bên nhau, cùng nhau mua một căn nhà là chuyện bình thường thôi mà.”

Bà Sở: "…" Ừ thì đúng là bình thường thật… nhưng đặt vào hai đứa trẻ 18 tuổi mới bắt đầu yêu đương, vậy có còn bình thường không? Bình thường không?!

Gần đến ngày khai giảng, bọn họ cuối cùng cũng sở hữu căn nhà mang tên cả hai. Gần Đại học Q không còn dự án mới, căn hộ này là nhà cũ nhưng ít người ở, chỉ cần sửa sang lại một chút, thêm vài món đồ nội thất mềm là có thể dọn vào ở. Sau đó, cả hai cùng nhau đi siêu thị mua sắm đồ dùng sinh hoạt.

Lệ Đình Khâm bỏ vào xe đẩy hàng loạt đồ đôi: dép đôi, cốc đôi, bàn chải đánh răng đôi… rồi lại chọn thêm mấy món đồ ăn mà Cố Thầm thích.

Cố Thầm nói: “Táo thì lấy ít lại đi, tan học chúng ta có thể ghé qua siêu thị, không cần tích trữ đâu.”

Cậu lại chọn thêm mấy loại trái cây mà Lệ Đình Khâm thích, hoàn toàn không cần nói gì, cả hai đều có thể tự chọn đúng món đối phương muốn.

Khi đi ngang qua kệ hàng BYT, Cố Thầm hỏi: “Cỡ nào?”

Lệ Đình Khâm đáp: “Vẫn chưa thử bao giờ.”

Cố Thầm lấy cả hộp cỡ L lẫn XL, nghiêng đầu ghé sát tai Lệ Đình Khâm thì thầm: “Vậy tối nay thử xem.”

Trước đây, bọn họ cũng từng ngủ chung, thậm chí là ôm nhau ngủ. Nhưng tối nay, cảm giác lại hoàn toàn khác biệt.

Khóe mắt Cố Thầm hơi ươn ướt, cậu nói: "Đình Khâm, thật ra em không phải thích đàn ông. Em chỉ đơn giản là muốn làm chuyện này với anh thôi…" Vì tin tưởng lẫn nhau, nên dù bị đối phương làm gì cũng chẳng sao cả.

Trong nhận thức của cậu, chỉ khi hiểu rõ nhau đến mức này, mới có thể phó thác thân tâm, mới có thể làm chuyện như vậy.

Lệ Đình Khâm đáp: "Anh cũng vậy." Quả thực, điều này không liên quan gì đến xu hướng tính dục. Anh chỉ đơn giản là muốn ở bên Tiểu Thầm, bất kể là theo cách nào.

Hai ngày này trường chưa khai giảng, không có việc gì gấp, lại vừa dọn vào nhà mới, không có phụ huynh giám sát.

Bọn họ không chỉ dùng hết hộp lớn, mà ngay cả hộp nhỏ cũng miễn cưỡng sử dụng nốt. Đến cả ba bữa ăn đều do Lệ Đình Khâm đặt nhà hàng tư nhân giao tới.

Cố Thầm nằm trong lòng Lệ Đình Khâm, cảm thán: “Có phải chúng ta quá sa đọa rồi không?”

Lệ Đình Khâm nói: “Cũng tạm thôi, chỉ hai ngày này thôi, khai giảng rồi thì chúng ta có thể sắp xếp lại thời gian.”

Vì hai người không cùng chuyên ngành, trừ những môn tự chọn có chủ đích chọn chung, họ rất ít khi có tiết học trùng nhau.

Nhưng vì ngoại hình quá nổi bật, họ nhanh chóng thu hút sự chú ý của bạn cùng lớp, thậm chí còn bị trêu là "nam thần của khoa" khóa mới.

Tuy nhiên, bạn cùng lớp của Cố Thầm phát hiện, cậu lúc nào cũng đơn độc, không ở ký túc xá trường, ăn cơm hay tự học cũng không hẹn hò với bạn học nào.

Bạn cùng lớp của Lệ Đình Khâm cũng phát hiện ra điều tương tự.

Trong những buổi học hằng ngày, cả hai cũng không phải kiểu người cô lập hay trầm lặng. Nhưng cứ tan học là lại biến mất không dấu vết?

Mãi đến khi có người bắt gặp Lệ Đình Khâm mua hai phần canh hầm ở cửa sổ nhà ăn: “Một phần sườn hầm bắp, một phần gà hầm nấm hương.”

Bạn học cảm thấy kỳ lạ, Lệ Đình Khâm lúc nào cũng đi một mình, sao nay lại mua hai phần canh? Thế là hỏi ngay: “Lệ Đình Khâm, cậu mua cho ai vậy?”

Lệ Đình Khâm chẳng hề che giấu, thản nhiên đáp: “Ừ, cho bạn trai tôi.”

Ở bên kia, bạn học của Cố Thầm cũng thấy cậu mua một phần bò xào tiêu đen, một phần gà xào cay, thắc mắc: “Ê, Cố Thầm, ngày nào cậu cũng ăn cùng ai thế?”

Cố Thầm cũng rất thẳng thắn, mỉm cười đáp: “Bạn trai tôi.”

Thế là bọn họ nhìn thấy Lệ Đình Khâm và Cố Thầm, mỗi người bưng một khay thức ăn, ngồi xuống đối diện nhau, sau đó tự nhiên trao đổi món ăn.

Đám bạn học đều ngỡ ngàng: "Đệch! Mới khai giảng mà hai nam thần của khoa đã công khai yêu nhau luôn rồi!" Nhưng độ thân thiết và ăn ý này… không giống kiểu vừa nhìn trúng nhau rồi vội vàng yêu đương. 

Cuối cùng cũng có người nhận ra chiếc nhẫn trên tay hai người...đây không chỉ là yêu đương, mà e rằng còn đính hôn rồi?

Cả hai chưa bao giờ che giấu mối quan hệ của mình, lúc nào cũng thoải mái cùng nhau ăn cơm, giữ chỗ, tự học, chạy bộ buổi tối…

Dù diễn đàn trường Đại học Q không đến mức bàn tán xem tại sao hai nam thần lại yêu nhau, nhưng hình ảnh họ lúc nào cũng đi cùng nhau vẫn xuất hiện trong đủ loại chủ đề.

Hơn nữa, họ khác với những cặp đôi dính lấy nhau suốt ngày ôm ôm hôn hôn. Họ không có bất kỳ cử chỉ thân mật thái quá nào, nhìn qua thì vô cùng lý trí, bình tĩnh, nhưng vẫn có cảm giác tự nhiên thân thiết, khiến người ta nhìn mà thấy thoải mái.

Sau vài tuần học, họ phân chia các môn bắt buộc như Triết học Marx, Tư tưởng Chính trị, Quân sự học, Thời sự và Chính sách. Mỗi người chịu trách nhiệm ghi chép một môn, rồi chia sẻ cho đối phương, tiết kiệm được vô số thời gian.

Bạn học nhìn quyển vở ghi chú gọn gàng, chỉn chu của Cố Thầm, ngạc nhiên hỏi: “Không đùa chứ? Môn Triết học Marx mà cậu cũng học kiểu này?”

Cố Thầm đáp: “Dù sao đây cũng là một trường phái triết học quan trọng, lại có tận hai tín chỉ.”

Thế nhưng đến tiết Tư tưởng Chính trị, bạn học lại thấy "trùm học" Cố Thầm chỉ gạch dưới vài dòng trong sách mà chẳng ghi chú gì cả: “Ơ, môn này cậu không ghi chép à?”

Cố Thầm thản nhiên nói: “Chờ bạn trai tôi ghi xong rồi tôi lấy.”

Đến tiết Thể dục, giáo viên yêu cầu cả lớp chạy vòng khởi động. Dù sao bài kiểm tra thể chất của nam sinh Đại học Q cũng yêu cầu chạy 3km, mà Cố Thầm lại chọn môn bóng rổ, càng đòi hỏi thể lực cao hơn.

Chạy xong năm vòng, phần lớn con trai trong lớp đều mệt bở hơi tai, nhưng Cố Thầm vẫn tràn đầy sức sống, chẳng có chút mệt mỏi nào.

Bạn học cùng lớp thể dục nhìn cậu bằng ánh mắt khó tin, thở hổn hển nói: “Đừng nói là… đây là kết quả của việc cậu với bạn trai chạy bộ tối mỗi ngày đấy nhé?”

Cố Thầm đáp: “Ừ, bọn tôi luyện tập cùng nhau từ nhỏ rồi.”

Bạn học: "…Hai cậu đúng là không phải cặp đôi bình thường." Trời ơi, có ai yêu đương mà kỷ luật thép đến mức này không?!

Cứ thế đến cuối kỳ, bảng điểm công bố, hai người họ đồng loạt đứng đầu chuyên ngành của mình.

Chuyên ngành điểm cao đã đành, nhưng ngay cả điểm các môn đại cương cũng đều đạt tối đa? Thể dục cũng phải lấy hạng nhất luôn sao?!

Lúc này, sự chú ý của bạn học mới thực sự bùng nổ. 

[Năm nay khoa Kinh tế Quản trị có thủ khoa, khoa Vật lý cũng có thủ khoa… Mọi người có hiểu không?]

[Ngày nào cũng học đến khuya rồi đi chạy bộ, đây thực sự là yêu đương à?!]

[Đừng nói nữa… Học cùng nhau - Chuyên ngành hạng nhất; Chia nhau ghi chép - Điểm đại cương tuyệt đối; Cùng nhau chạy bộ - Thể dục hạng nhất? Quá đáng lắm rồi đấy! Giờ yêu nhau cũng phải thế này à?]

[Tôi nghi ngờ bọn họ ở bên nhau chỉ để làm bạn học tập… Xét theo một góc độ nào đó, họ đã thành công. Ai hiểu nổi cái danh hiệu thủ khoa Vật lý kia chứ…]

[Yêu đương chỉ là phương tiện, mục đích cuối cùng là cùng nhau đứng trên đỉnh cao, đúng không?!]

[Tôi có còn kịp tìm một người yêu… À không, một bạn học tập kiểu này không?!]

Khi kỳ nghỉ đông bắt đầu, mọi thứ trở nên dễ chịu hơn rất nhiều. Sáng sớm vừa làm xong, Cố Thầm dựa vào giường lướt diễn đàn, nói: “Có người bảo chúng ta là bạn học tập.”

Lệ Đình Khâm quay đầu lại hôn cậu một cái, nói: “Cũng không có gì sai.”

Cố Thầm bỏ điện thoại xuống, lật người nằm sấp trên giường, bắt đầu xem đống bài luận đã in sẵn.

Lệ Đình Khâm đặt laptop lên đầu gối, bắt đầu xử lý công việc. Kỳ nghỉ đông này anh lại phải đi thực tập ở Lệ Thị.

Cố Thầm vừa vẽ vừa nói: “Học một lúc nữa, rồi nghỉ ngơi một chút.”

Lúc này, cuối cùng trên diễn đàn cũng có một người bạn học cũ của họ lên tiếng: [Cái này… tôi là bạn học cấp ba của hai người này, nghe nói hai nhà họ là thế giao, hai người lớn lên cùng nhau, từ mẫu giáo đã cùng học một lớp, cấp một cấp hai thì thay phiên nhau ngồi vị trí nhất, tốt nghiệp cấp ba xong là đính hôn rồi.]

[??? Cái này là gì vậy? Hôn nhân do gia đình sắp đặt thời đại mới sao?]

Bạn học giải thích: [Cũng không hẳn thế, nhìn tính cách của hai người này, khó mà nói đây không phải quyết định của họ, nói thật, mối quan hệ của họ thật sự rất kỳ lạ, có lẽ là đang trải qua một kiểu yêu đương rất mới ha ha ha]

Bình Luận (0)
Comment