Thính lực của Úc Thanh Hoàn so với người thường nhạy hơn đôi chút, cậu lờ mờ nghe thấy Lăng Chu và dì Trương đang nói chuyện bên ngoài, nhưng vì khoảng cách quá xa nên không tài nào nghe rõ bọn họ đang nói những gì.
Người trói cậu rất có thể là Lăng Chu, trên dây thừng và miếng vải bịt miệng đều phảng phất hương bạch trà nhàn nhạt. Rõ ràng Omega này không có chút kinh nghiệm nào trong việc bắt cóc, ngay cả chuyện xóa dấu vết cũng làm không xong. Hơn nữa với kiểu thắt nút này... Úc Thanh Hoàn có thể tháo ra một cách dễ dàng.
Thế nhưng cậu không lập tức hành động, trước tiên cẩn thận hỏi Aivis một câu:
【Cái này cũng là tình tiết kịch bản à?】
【Không... Trong nguyên tác không có đoạn này.】
Úc Thanh Hoàn nghiêm túc suy xét lại, cảm thấy bản thân mình chưa làm gì vượt quá quỹ đạo của kịch bản. Cậu vẫn luôn chăm chỉ nâng độ hảo cảm của Lăng Chu, thỉnh thoảng lại lạnh nhạt với Omega để tăng giá trị hắc hóa, tất cả đều đi theo một lộ trình bình thường.
【Hay bên Cục lại đưa nhầm kịch bản cho tôi rồi? Giống như hai lần trước ấy. Trong kịch bản có viết trước Tư Đình đuổi theo tôi sao? Hay Heinrich tự mình thức tỉnh ý thức?】
【Đều là... ngoài ý muốn cả.】Aivis trả lời đầy chột dạ.
【Sở Hành Tri thức tỉnh là ngoài ý muốn, kéo theo hiệu ứng cánh bướm cũng là ngoài ý muốn. Ở bên Cố Văn Giản cũng là ngoài ý muốn. Còn con mèo tên Trường Mệnh đó nữa, cũng là ngoài ý muốn sao? Nó có năng lực đặc biệt, lại còn là một đôi với Bách Tuế. Đừng nói với tôi là giữa bọn nó chẳng có liên quan gì với nhau.】
【Chuyện của nhân vật công chính đúng là ngoài ý muốn thật, nhưng Trường Mệnh thì... Thật ra nó và Bách Tuế đều được xem là tinh thần thể của Chủ Thần. Nói chính xác hơn, nó cũng chính là một "cái miệng" của Chủ Thần? Chắc là trong thế giới này có món ăn thiện ý gì ngon miệng nên đã hấp dẫn Trường Mệnh đến thôi.】
【Bách Tuế có thể tiên đoán, vậy năng lực của Trường Mệnh là gì?】
【Nó có thể... vô hiệu hoá chức năng rà quét của tôi?】
Úc Thanh Hoàn: "......"
Không muốn nói chuyện nữa.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, càng lúc càng gần, cuối cùng dừng lại trước cánh cửa trượt của phòng thay đồ. Khoảng năm sáu giây sau, Lăng Chu mới chậm rãi đẩy cửa ra.
Cửa vừa mở, Omega lập tức đối diện với đôi mắt màu vàng kim của Alpha. Đối phương tỉnh lại còn sớm hơn cậu ta tưởng, điều đó đồng nghĩa với việc cậu ta không còn đường lui nữa rồi.
Lăng Chu chậm rãi bước tới, trong tay còn bưng một chén cháo hải sản được nấu theo khẩu vị mà Alpha thích nhất.
Hai tay Alpha bị trói ngược ra sau, hai chân cũng bị buộc chặt lại. Có vẻ Úc Thanh Hoàn đã từng vùng vẫy một hồi, áo ngủ của Alpha hơi xộc xệch, từ cổ áo nhìn xuống, làn da trắng nõn lộ ra không sót chút gì.
Mái tóc đen của cậu hơi rối, đầu tựa vào vách trong của tủ quần áo, hàng lông mi khẽ run, đôi mắt vàng kim long lanh ánh nước. Có lẽ vì vải buộc quá chặt, hai bên má Alpha để lại vết hằn đỏ, tơ nước thấm ướt mảnh vải, lờ mờ có thể thấy đầu lưỡi hồng nhạt ẩn hiện bên trong.
Thấy cảnh này, hơi thở của Lăng Chu bỗng trở nên nặng nề, cậu ta đưa tay nhẹ nhàng vuốt lên má Úc Thanh Hoàn. Trong suốt quá trình đó, đối phương không nói một lời, cũng không có chút phản kháng nào. Omega dùng đầu ngón tay khẽ chạm vào vết đỏ ấy, xót xa nói: "Đều hằn đỏ cả rồi."
"Ưm ưm!"
Lăng Chu tháo vải buộc trên mặt Úc Thanh Hoàn xuống. Alpha được giải phóng đôi chút, nuốt xuống ngụm nước bọt do tiết ra quá nhiều, sau khi ổn định lại thì trừng mắt khó tin nhìn Omega: "Lăng Chu, em định làm gì? Mau thả anh ra."
"Không." Omega từ chối thẳng.
Cậu ta bưng chén cháo hải sản lên, múc một muỗng nhỏ, thổi nguội rồi đưa tới bên môi Úc Thanh Hoàn: "A~"
"......"
Hai người cứ thế nhìn nhau, chẳng ai có động tác kế tiếp, Lăng Chu vẫn kiên nhẫn giơ muỗng cháo lên như thế, tựa như nếu Úc Thanh Hoàn không ăn thì cậu ta sẽ giữ nguyên tư thế đến thiên trường địa cửu. Úc Thanh Hoàn im lặng một lúc, sau đó há miệng ngậm lấy muỗng cháo. Cậu không cần phải làm khó dạ dày của mình.
Cậu có thói quen ăn chậm nhai kỹ, nên tốc độ ăn không nhanh, mà Lăng Chu dường như cũng đã nắm được quy luật này, lần nào đút cậu ăn muỗng tiếp theo cũng đều đúng lúc.
Đến khi chén cháo được ăn hết, Lăng Chu đặt chén sang một bên rồi ngồi xổm trước mặt Úc Thanh Hoàn, yên lặng nhìn cậu, hỏi: "Còn đói không?"
Úc Thanh Hoàn không trả lời câu hỏi ấy, ngược lại hỏi lại: "Lăng Chu, em biết mình đang làm gì không?"
"Cầm tù anh." Lăng Chu đáp không chút do dự, "Giữ anh ở lại bên em."
"......"
Omega thẳng thắn đến mức khiến Úc Thanh Hoàn nghẹn lời.
Một lúc sau, Úc Thanh Hoàn mới mở miệng: "Tư thế này không thoải mái lắm, có thể giúp anh đổi một tư thế khác không?"
Omega không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm vào mắt Úc Thanh Hoàn, cậu ta nhìn xem Alpha có ý định kháng cự hoặc bỏ trốn gì không.
Nhưng Úc Thanh Hoàn không có. Đối phương rất bình tĩnh chấp nhận ánh nhìn của Lăng Chu, cũng bình tĩnh chấp nhận sự thật mình đã bị bắt cóc.
Cuối cùng, Lăng Chu lên mạng tra ngay tại chỗ mấy kiểu trói khác, rồi đổi địa điểm giam giữ Úc Thanh Hoàn, trói cậu lại trên giường.
Toàn bộ quá trình con tin phối hợp vô cùng ăn ý, khi cần giơ tay thì giơ tay, không hề chậm trễ một chút nào.
Xử lý xong xuôi, Lăng Chu mờ mịt nhìn Úc Thanh Hoàn đang ngoan ngoãn ngồi trên giường.
— Cái này... hợp lý sao?
Nhưng Omega không hề bị mê hoặc bởi vẻ ngoan hiền đó, cũng không vội cởi dây trói trên người Úc Thanh Hoàn. Cậu ta vẫn chưa đạt được mục đích, tuyệt đối không thể để Úc Thanh Hoàn chạy thoát.
Úc Thanh Hoàn tò mò hỏi Lăng Chu: "Tiếp theo thì sao? Em muốn anh làm gì với em?"
"Đánh dấu em."
"Đổi cái khác."
"Chỉ muốn cái này!"
Một lượng lớn tin tức tố của Omega bất ngờ khuếch tán, nặng nề bao trùm lấy Alpha đang ngồi trên giường.
Úc Thanh Hoàn không thích như vậy, hơi nhíu mày, sắc mặt lập tức trở nên sắc lạnh, ánh mắt nhìn Omega cũng sắc bén hẳn lên.
Thông thường, tin tức tố của Alpha luôn bá đạo và bất chấp lý lẽ, mang theo tính công kích rõ ràng, sẽ theo bản năng đấu đá với tin tức tố của Alpha khác nhằm chiếm giữ lãnh địa của mình. Nhưng giữa Alpha và Omega lại tồn tại sự bổ trợ về mặt tin tức tố, chúng sẽ hấp dẫn và hòa quyện lẫn nhau. Thông thường Omega sẽ theo bản năng "nhún nhường" và lấy lòng Alpha, vì thế rất hiếm có trường hợp Alpha dùng tin tức tố để công kích Omega.
Úc Thanh Hoàn chưa từng công kích Lăng Chu, không có nghĩa là cậu không biết.
Tin tức tố quả cam đột ngột bùng nổ, mạnh mẽ chiếm cứ toàn bộ không gian, thẳng thừng khước từ sự mời gọi của mùi bạch trà, va chạm dữ dội cho đến khi hất sạch mùi bạch trà ra khỏi phạm vi xung quanh mình.
Bị bài xích mãnh liệt là cảm giác không hề dễ chịu, tuyến thể của Lăng Chu đau nhói, cả người loạng choạng lùi lại phía sau, gắng gượng lắm mới đứng vững. Omega kinh ngạc nhìn Alpha vừa tấn công mình.
Một lúc sau, hương quả cam trong phòng dần tan đi.
Úc Thanh Hoàn lại lần nữa nở nụ cười, dịu dàng nhìn Lăng Chu như thể người vừa nổi giận không phải là cậu, "Bây giờ có thể đổi cái khác rồi chứ?"
"..."
Lăng Chu ôm lấy tuyến thể vẫn còn đau rát, đầu óc trống rỗng, căn bản không thể đáp lời Úc Thanh Hoàn.
Cho đến khi Alpha lại lên tiếng, cậu ta mới cứng ngắc gật đầu.
"Thế em còn đứng ngây ra đó làm gì?"
"...Hửm?"
"Không phải em nói sẽ mang bài tập Tết sang phòng anh làm à?"
"À... được."
Lăng Chu hoàn hồn, lập tức chạy vụt về phòng mình lấy bài tập Tết, sợ rời đi quá lâu thì Úc Thanh Hoàn sẽ bỏ đi mất. Cậu ta ôm bài tập trở về, ngồi bệt xuống sàn nhà bên giường, bắt đầu làm bài tập.
Thậm chí cậu ta còn không biết tại sao mình lại viết bài tập Tết vào lúc này.
Thế mà vừa cầm bút lên, cách giải đề lập tức hiện rõ trong đầu.
Viết được hai trang, Lăng Chu bỗng cảm thấy có gì đó sai sai.
Giờ phút này, đáng lý ra cậu ta nên cưỡng ép Alpha yêu đương với mình, dùng tin tức tố chiến đấu một trận với Alpha mà không phải là ngơ ngác đứng đó để Alpha dùng tin tức tố áp chế rồi lại quay đầu ngồi dưới đất làm bài tập Tết chết tiệt này...
Lăng Chu siết chặt cây bút, hít sâu một hơi, chuẩn bị liều mạng với Úc Thanh Hoàn một phen. Thế nhưng vừa ngẩng đầu, cậu ta đã nhìn thấy Alpha ngủ say sưa, nửa gương mặt vùi vào chiếc gối mềm mại.
"..."
Kịch bản này hợp lý sao?
Tại sao có người bị bắt cóc mà vẫn ngủ ngon lành như vậy?!
Lăng Chu vươn móng vuốt, định lắc Alpha dậy rồi liều chết một trận nhưng tay chỉ mới duỗi đến nửa chừng đã dừng lại. Dáng vẻ an nhiên khi ngủ của Alpha khiến người ta không nỡ đánh thức, Lăng Chu đành ủ rũ ngồi xuống, tiếp tục viết bài tập.
Một tiếng sau, Alpha ngủ đủ giấc trở mình một cái, mơ màng mở mắt nhìn tiến độ làm bài của Lăng Chu, rồi khen một câu: "Giỏi quá, viết được nhiều như vậy rồi à?!"
Nghe vậy, Lăng Chu vừa tức lại vừa vui, khóe môi không kiềm được mà nhếch lên, tay lại siết chặt cây bút đến mức suýt bẻ gãy.
Mình không thể như thế này được!
Mình phải có uy nghiêm của một tên bắt cóc!
Lăng Chu "vụt" một tiếng bật dậy, vừa định nói gì thì đã thấy Úc Thanh Hoàn nằm bò trên giường, ngước đôi mắt đáng thương nhìn cậu, giọng yếu ớt: "Tay anh tê hết rồi..."
"Có thể đổi tư thế khác không?"
Alpha mắt ngấn nước nhìn cậu ta, "Làm ơn đi~"
Khí thế hùng hổ của Lăng Chu lại lần nữa tiêu tán, nhận mệnh đổi tư thế khác cho Úc Thanh Hoàn, từ trói toàn thân đổi thành trói nửa thân trên, đến cuối cùng chỉ còn trói mỗi đôi tay Alpha lại một cách qua loa.
Làm xong hết thảy, Omega ủ rũ ngồi bệt xuống đất, lấy điện thoại ra, bắt đầu tìm kiếm những từ khóa sau:
—Cách trở thành một tên bắt cóc thứ thiệt.
—Con tin quá đẹp, không nỡ hung dữ thì phải làm sao?
—Tổng hợp các kiểu trói dây thừng.
—Những điều cần chú ý khi trói người.
—Hướng dẫn nuôi dưỡng con tin.
—Alpha thích bao tải màu gì?
...
Cùng lúc đó ở dưới tầng 6, vì rèm cửa và đèn trần không mở nên phòng khách tối om, Enigma ngồi trên sofa với vẻ mặt u ám, tay nhấn nút phát lại của video giám sát, liên tục tua đi tua lại cảnh Alpha vừa đáng thương vừa nũng nịu nói câu: "Làm ơn đi~"
Xem đến lần thứ hai mươi mấy, Enigma siết mạnh tay, trực tiếp bẻ gãy chiếc ipad trong tay, ném cái thiết bị xấu số vừa bị "bay màu" qua một bên, nắm tay siết lại kêu răng rắc.
— Không chịu nổi nữa rồi, hắn phải đi giết Lăng Chu ngay lập tức!
Cùng lắm thì về sau hắn sẽ thay Lăng Chu làm phản diện của thế giới này.
Nhưng vừa đứng dậy, điện thoại bên cạnh đã rung lên một cái, Úc Thanh Hoàn đã nhờ Aivis gửi đến một tin nhắn.
【Úc Thanh Hoàn】: Không được lên đây.
【Tư Đình】: ...
【Úc Thanh Hoàn】: Ngoan nhé [hôn hôn]
【Tư Đình】: Úc Thanh Hoàn!!!
Một giây sau, một tấm ảnh "giường chiếu" được gửi tới. Trong ảnh, Alpha bị trói tay ra sau, tóc tai rối bời, rõ ràng chẳng hở chỗ nào nhưng vì vành tai đỏ bừng, đôi mắt ươn ướt cùng đôi môi căng mọng ướt át lại khiến dáng vẻ ấy gợi cảm ngút ngàn.
Tiếp theo là một đoạn ghi âm dài đúng 1 giây được gửi đến.
Tim Tư Đình bất chợt đập thình thịch, hắn run run tay bấm mở đoạn âm thanh ngắn ngủi đó, chỉ nghe Alpha hạ thấp giọng, nhẹ nhàng gọi một tiếng...
"Chồng ơi~"