Chương 1008: Dạo Phố
Chương 1008: Dạo Phố
Chương 1008: Dạo Phố
"Đúng, ban đầu ta cũng tưởng là mè đen, sau khi mua về mới phát hiện không phải." Cố Thừa Chí nói.
"Vậy huynh có thể kiếm tiền rồi, hạt giống này so với mè đen còn đáng tiền hơn nhiều."
"Vậy tặng đệ vậy, ta không có hứng thú với thứ này."
"Được thôi, đệ trồng thử xem, nếu thành công, đến lúc đó cũng đem chia cho mọi người nếm thử xem hương vị như thế nào". Cố Thừa Duệ nói xong trực tiếp gói lại đặt qua một bên.
Trong không gian có rất nhiều thanh long, nhưng Đại Minh vẫn chưa có, nếu như trồng thành công thì xem như độc nhất rồi.
Sau đó tán gẫu vài câu, liền khai tiệc rồi.
Trước khi khai tiệc, Chu Oánh phát hồng bao cho từng hài tử, sau đó liền nhập tiệc.
Sau khi ăn xong tán gẫu vài câu, trừ Cố Thừa Nghiệp ra, những người khác đều về rồi.
Sau đó Cố Thừa Nghiệp một mình cùng Cố Thừa Tự đến Đông Khoa viện, từ hắn ta tìm hiểu những gì đã trải qua trong những năm này, trao đổi một chút kinh nghiệm làm việc.
Còn Chu Oánh dẫn Bạch Thị và hài tử đi dạo trong phủ.
Còn Cố Thừa Duệ trực tiếp về phòng ngủ.
Bởi vì đã tiếp đãi qua, Cố phụ đợi người.
Nhưng không còn ai đến nữa.
Bởi vậy sáng sớm mùng 2, cả nhà Chu Oánh cùng cả nhà Cố Thừa Tự đến thôn trang Ôn Tuyền chơi vài ngày.
Buổi chiều mùng 5, mọi người mới vội vã trở về.
Mùng 6 mọi người vào cung thăm Hoàng Hậu.
Mùng 7, Cố Thừa Duệ và Cố Thừa Tự bắt đầu bận rộn.
Các cửa tiệm trên đường phố cũng bắt đầu kinh doanh lại, Chu Oánh đem hài tử cho Cố Thành Lâm trông giữ, sau đó cùng Bạch Thị ra ngoài dạo phố.
Đầu tiên là đi vào cửa hàng trang sức, mỗi người lựa hai bộ trang sức.
Tiếp theo mỗi người đặt may hai bộ y phục.
Từ cửa hàng son phấn, mua cho Bạch Thị một ít đồ dùng cá nhân và chăm sóc da.
Sau khi mua xong, lúc đi ngang qua Hồng Vận Lâu, Chu Oánh dừng lại một lát.
Bạch Thị vội cản lại nói: "Tẩu tử, chúng ta vẫn là về nhà ăn cơm đi, hài tử vẫn đang ở nhà chờ."
Nàng ta hôm nay đã xài không ít tiền của bọn họ, thật sự rất ngại khi lại đến tửu lầu ăn cơm.
"Không ăn cơm, ta chỉ vào mua vài con gà nướng, Thừa Duệ và hài tử đều thích ăn."
Chu Oánh nói xong quay người đi vào trong.
Bạch Thị nghe xong thở phào một cái, sau đó lập tức đi theo vào trong.
Chưởng quỹ nhìn thấy bọn họ bước vào, lập tức bước lên trước nói: "Cố phu nhân đến rồi, muốn ăn cái gì, tại hạ liền đi sắp xếp."
"Không cần, bởi vì hài tử muốn ăn gà quay của ngươi, cho ta một túi... , bốn con đi, nhớ gà phải còn tươi."
"Được, người ngồi xuống đợi một chút, tại hạ lập tức đi gói cho người." Nói xong Chưởng quỹ quay người đi ra ngoài.
"Yo, ta xem xem đây là ai ya, không nghĩ tỷ vậy mà lại đến Hồng Vận Lâu ăn cơm, thật là một vị khách hiếm hoi." Lúc này Minh Ngọc bước vào nói.
"Nói như vậy, người cũng không ít lần đến Dương Vị Cư ăn cơm ya." Chu Oánh nói xong, giới thiệu cho Bạch Thị và nàng ấy một chút.
Bạch Thị vừa nghe lập tức đứng dậy: "Thần phụ Bạch Thị, bái kiến công chúa."
"Không cần lễ nghĩa, mau đứng dậy." Minh Ngọc nói xong ngồi xuống hỏi: "Đúng lúc gọi món rồi, cùng nhau ăn cơm trưa đi."
"Hay là để hôm khác vậy, ở nhà vẫn còn năm hài tử đang chờ chúng ta trở về."
"Trong nhà nhiều người hầu như vậy, có thể bỏ đói bọn chúng sao, đi thôi, đúng lúc có việc nhờ tỷ." Minh Ngọc nói xong liền kéo nàng lên lầu.
Chu Oánh thấy vậy, chỉ đành đứng dậy vẫy tay với Bạch Thị, sau đó cùng đi lên phòng riêng ở lầu hai.
Sau khi gọi lên sáu món, Minh Ngọc lại để tiểu nhị mang lên một bình Đại Hồng Bào.
Sau khi ngồi xuống, Minh Ngọc cười đùa nói: "Chu tỷ , trong tay tỷ còn giữ không, công thức nấu ăn mà Dương Vị Cơ nhà tỷ không xem trọng, cho tiểu muội hai công thức đi.