Chương 1010: Thăng Quan
Chương 1010: Thăng Quan
Chương 1010: Thăng Quan
"Ai dà, năm nay thôn trang thu hoạch lúa mì, chúng ta giữ lại cho tẩu tử bọn họ một ít hạt giống tốt." Bạch thị nói.
Cố Thừa Tự nghe xong không đáp lại gì.
Thôn trang vẫn mua với năm ngàn lượng bạc mà ban đầu Cố Thừa Duệ đưa cho.
Nói thật, nếu không nhờ năm ngàn lượng bạc kia, chỉ dựa vào chút lương bổng đó, hắn ta sợ đến vợ con mình cũng không nuôi nổi.
Nói mới nhớ, hắn ta đã nợ đủ nhiều rồi, lại nợ thêm chút nữa cũng chẳng sao.
Có điều nếu lại chuyển đất, hắn ta cũng phải kiếm cách kinh doanh vài thứ, nếu không sợ là cả đời cũng không trả hết nợ.
Mùng mười, thông báo của công bộ, bổ nhiệm của Cố Thừa Tự có rồi.
Là đến Càn Châu làm Tri phủ, tăng một lúc hai bậc.
Trở về, bàn giao tất cả công việc ở huyện xong là có thể đến Càn Châu nhận chức.
Ngày mười một tháng giêng, Chu Oánh chuẩn bị đầy đủ lộ phí cho cả nhà Cố Thừa Tự, phái người hộ tống bọn họ trở về.
Chớp mắt đã qua một năm, công việc dạy học ở học viện của Cố Thừa Duệ xem như chính thức hoàn thành.
Toán học, dạy luôn toán học cao cấp.
Vật lí, chỉ dạy cơ học và quang học, còn điện học, trong sách Chu Oánh đưa không có, Cố Thừa Duệ cũng không dạy.
Hóa học, dạy lí thuyết cũng không nhiều, chủ yếu là dạy cách xét nghiệm các mỏ khoáng sản.
Ngoài ra, chính là dạy một số phương pháp chiết xuất thuốc trong y học đơn giản các kiểu.
Đồng thời, đầu năm cũng đề cập đến xi măng và ròng rọc.
Một năm này, công bộ đã dùng xi măng và phương pháp thi công bán hiện đại, xây dựng một đoạn đê kiên cố nhất lịch sử châu lục từ trước đến nay.
Lúc cuối năm là lúc đặt ra mục tiêu, tiếp tục trong vài năm tiếp theo, thay thế tất cả con đập ở Đại Minh thành đập xi măng
Lại thêm một năm nữa, vừa ăn Tết xong, đang lúc thời tiết ấm áp, hoa nở, Thái hoàng Thái hậu vì xuất huyết não mà qua đời.
Đúng lúc, Hoàng thượng cũng nhân cơ hội từ chối một vòng tuyển tú mới.
Ba năm sau, Cố Thừa Duệ trải qua gần bốn năm nỗ lực, cuối cùng dựa vào bàn tay của chính mình, chế tạo ra thiết bị lọc.
Mặc dù không đạt đến trình độ như hiện đại, nhưng cũng đủ dùng rồi.
Mà Hoàng thượng cũng lợi dụng thời gian ba năm nay, bồi dưỡng từng lớp từng lớp nhân tài trong lĩnh vực toán học, vật lí, hóa học.
Sách mà Chu Oánh đưa ra được phát huy tối đa.
Mùa hạ năm nay, Cố Thừa Duệ ở bên ngoài tự tay làm ra thuốc kháng sinh, sau khi sử dụng trong quân đội đột nhiên rơi vào hôn mê.
Chu Oánh nhìn thấy Cố Thừa Duệ bị khiêng trở về thì hoảng sợ, sau đó nhìn về phía Cố Thừa Hỷ bên cạnh nói: "Thừa Hỷ, ca ca đệ xảy ra chuyện gì vậy?"
"Tẩu tử, ta cũng không rõ lắm."
Hôm nay Tam ca vừa trở về từ hoàng cung đã lập tức rơi vào hôn mê.
Nhưng cho dù là thái y hay bọn đệ đều không tìm ra bất kì vấn đề nào.
Vì thế khiêng trở về, trước mắt cứ đợi xem thế nào." Cố Thừa Duệ trầm mặc trả lời.
Chu Oánh nghe xong, chỉ đành nói: "Vậy trước tiên khiêng vào phòng vậy."
Cố Thừa Hỷ gật đầu, sau đó kêu người khiêng Cố Thừa Duệ vào phòng ngủ.
Sau đó cậu nói với Chu Oánh: "Tẩu cũng đừng lo lắng, từ mạch tượng của Tam ca cho thấy, huynh ấy thật sự không có gì bất thường.
Các thái y nói, có lẽ huynh ấy quá mệt nên đã ngủ rồi."
Vì vậy mới...
"Đệ sẽ ở lại phủ cẩn thận trông chừng, nếu có cái gì bất thường, nhất định phải kịp thời báo cho đệ."
"Được, ta biết rồi, đệ ở Đông viện đi, đến lúc đó có chuyện gì sẽ dễ dàng hơn." Nói xong Chu Oánh để Thạch Trúc dẫn cậu đi sắp xếp ổn thỏa.
Đợi người đi hết, Chu Oánh trở về phòng, đưa Cố Thừa Duệ vào không gian, dùng thiết bị kiểm tra một lượt.
Còn xét nghiệm máu một lượt.
Nhưng vẫn không kiểm tra ra một chút bệnh tình.
Cuối cùng nàng run rẩy nắm lấy tay hắn hỏi: "Duệ ca, chàng làm sao vậy, đừng làm ta sợ."