Chương 102: Nhắc Nhở
Chương 102: Nhắc Nhở
Chương 102: Nhắc Nhở
Sau khi Liễu tiểu thư nghe thấy liền quét mắt nhìn xung quanh một cái, thấy có không ít đàn bà và trẻ con đều tò mò nhìn chằm chằm bọn họ.
Lại nhìn con chó dại Nhị Tráng không ngừng nhằm về phía mình, trong mắt vụt qua một tia nham hiểm, so với dáng vẻ mềm yếu nhu nhược khi nãy có thể nói là như hai người khác nhau.
Nhưng cuối cùng vẫn gật đầu một cái, xoay người bước lên xe ngựa rời đi.
Sau khi ra khỏi thôn, Liễu tiểu thư nhìn về phía nha hoàn nói: "Thúy Nhi, trở về tìm người đầu độc chết con chó dữ đó của nhà bọn họ cho ta."
"Vâng thưa tiểu thư." Thúy Nhi gật đầu nói, dáng vẻ tập mãi thành quen đó, rõ ràng là không ít làm những chuyện thế này.
Sau đó muốn nói lại thôi nói: "Tiểu thư, Cố nương tử đó nên xử lý thế nào đây, nàng ta là phu nhân được Cố đại phu cưới hỏi đàng hoàng, hơn nữa là con gái của Chu thái y Chu gia, sợ là không dễ đối phó."
"Sợ cái gì, cha ta không phải vẫn luôn đàn áp Cố gia sao, đợi khi có cơ hội thích hợp, cho Cố gia một bậc thang, đến khi đó không thiếu người giúp ta ra tay."
"Hiểu rồi ạ, vẫn là tiểu thư người thông minh." Thúy Nhi nói xong liền ngoan ngoãn rót cho Liễu tiểu thư một chén nước uống.
Sau khi đến thị trấn thì rảo một vòng rồi vào cửa sau của Kiều gia.
Lúc này Cố Thừa Duệ cũng không biết được suy tính của Liễu tiểu thư, có điều cho dù biết rồi hắn cũng sẽ không để ở trong lòng, hắn không muốn gây chuyện, đó là bởi vì bọn họ đã nghĩ đến những ngày tháng đơn giản ấm áp.
Nhưng nếu như việc tìm đến cửa, hắn cũng sẽ không để mặc cho người ta bắt bí.
Vì vậy sau khi trở về đến phòng bếp, nhìn Chu Oánh vẫn đang bận rộn thì chỉ cười cười, xoay người cũng bắt đầu trở nên bận rộn.
Hai ngày sau, , Điền Gia Vượng đến kéo hàng, đợi sau khi bốc hàng xong, Điền Gia Vượng kéo Cố Thừa Duệ sang một bên nói: "Cố lão đệ, bọn đệ gần đây mọi việc đều phải cẩn thận một chút."
"Điền đại ca nghe nói gì rồi sao?" Cố Thừa Duệ hơi sửng sốt quay đầu hỏi.
"Ta cũng không nói rõ được, chỉ là có người dò hỏi phương thuốc thịt hầm, hai ngày hôm nay còn nhìn thấy có người lạ đi loanh quanh trong thôn, ta không dám cam đoan, nhưng trong lòng này cứ thấy không yên ổn?"
"Người nào, dò hỏi phương thuốc thịt hầm ở chỗ huynh khi nào?"
"Lúc vừa mới vận chuyển nội tạng lợn, ông chủ quán rượu đã hỏi thăm rồi, có điều ta nói nội tạng lợn xử lý vô cùng phiền phức, sau đó ông ta cũng không còn hỏi đến nữa. Hôm qua nghe ông chủ trong quán rượu nói, hai hôm nay lại có người bắt đầu nghe ngóng chuyện thịt hầm, hơn nữa đã qua đó mua món lòng hai ngày liên tiếp rồi, mỗi lần đi đều trực tiếp mua hết."
"Ta biết rồi, cảm ơn Điền đại ca đã nói cho ta biết những chuyện này, bản thân huynh cũng chú ý một chút."
"Biết rồi, đệ làm việc đi." Sau khi Điền Gia Vượng nói xong liền xoay người đẩy xe đẩy tay nhỏ đi rồi.
Mà Cố Thừa Duệ thì lại đứng tại chỗ trầm tư một lát, có thể hứng thú với phương thuốc thịt kho, có lẽ là người kinh doanh về đồ ăn. Khả năng cao là mấy quán tửu lâu trên thị trấn. Đương nhiên khả năng là Hồng Vận tửu lâu không lớn, nếu không trực tiếp tìm đến bọn họ là được rồi.
Vậy là ai đây...
Nhớ đến Kiều gia tương tự cũng làm ăn về tửu lâu thì trong lòng khựng lại một lúc, xem ra bản thân phải điều tra thật kỹ mới được, nếu không sẽ rất bị động.
Sau đó trở về nhà bếp đóng gói hàng hóa đã chuẩn bị cho Hồng Vận tửu lâu, đánh xe lừa chạy về phía thị trấn.
Lúc này Chu Oánh vốn không biết chuyện, chờ hắn đi rồi, vẫn ngồi lựa đậu phụ trúc như thường.
Có điều hôm nay khi đi vào trong sân dọn cái giá, phát hiện ở chân tường có một cái xác con chuột chết to đùng.