Chương 104: Mời Chào
Chương 104: Mời Chào
Chương 104: Mời Chào
Sau khi Cố Thừa Duệ nhìn thấy vẻ mặt chống cự cùng với ý sợ hãi trong mắt bọn họ, rất nhanh kịp phản ứng, lần trước ở trên núi bọn họ hoàn toàn bị mình đánh đến hoảng sợ rồi.
Còn thật không uổng công bản thân mình trời đã tối như bưng còn cố gắng chơi một vòng cùng bọn họ.
Sau đó đầy vẻ khinh bỉ nói: "Sao mà ngay cả tấm lòng sửa đổi cũng không có, Hay là muốn lăn lộn như vậy cả đời, không chỉ vậy cả đời còn không lĩnh hội được cảm giác ấm áp khi quây quần bên vợ và con cái. sau khi già rồi ngay cả người bưng trà rót nước cũng không có, sau khi chết càng là bị người ta dùng chiếu lác quấn vào rồi trực tiếp đào một cái hố chôn xuống, đến cả cái đốt vàng mã đều không có. Thê thảm hơn một chút, sợ là ngay cả nhặt xác cũng không được, trực tiếp đút cho quạ, chó hoang, ngay cả toàn thây cũng không giữ lại được."
Vừa khéo lúc này như có như không truyền đến tiếng kêu của một con quạ già, nghe xong hai người cùng nhau rùng mình một cái.
Có vợ con hay không bọn họ không quan tâm, dù sao thì bọn họ cũng không nuôi nổi.
Thế nhưng mà vừa nghĩ tới kết cục phơi thây ngoài đồng không mông quạnh, bị xé xác ăn thì bọn họ thật sự là không chịu nổi.
Tiếp đó sau khi hai người lần nữa nhìn nhau một cái, đồng thanh hỏi: "Cố đại phu, người thật sự đồng ý cho bọn ta một công việc vặt?"
"Các ngươi cho rằng ta rảnh lắm sao, nói nhiều lời thừa thãi với các ngươi đến như vậy?"
"Vậy, không biết, người muốn cho bọn ta làm gì vậy?" Tiền Tráng hỏi.
Cố Nhị Giang vội vàng phụ hoan gật gật đầu.
"Chắc hẳn các người cũng biết, ta ngoài việc hành y, vẫn còn làm đậu phụ, đậu phụ trúc. Công việc của các ngươi cũng đơn giản, chính là mỗi ngày sau khi ta vận chuyển hàng trở về rồi, đánh xe lừa ra ngoài giúp ta thu hoạch đậu tương, còn có chính là lựa đậu, cái này chắc là các ngươi có thể làm chứ?"
"Được, chắc chắn là được, còn về tiền công... ?"
"Mỗi ngày mười đồng, sau này làm tốt rồi sẽ trả thêm, quyết định là có làm hay không đi."
"Làm, làm, huynh đệ bọn ta làm."
Lúc này Cố Nhị Giang mới hỏi: "Cố đại phu không sợ bọn ta đánh xe lừa ra ngoài rồi, một đi không trở về sao?"
"Trừ phi các người muốn phiêu bạc cả đời. Hơn nữa các người đều có nhà, mặc dù rách nát một chút, nhưng cộng lại vẫn sẽ đáng tiền hơn một con lừa nhỉ."
Hai người nghe xong lập tức bảo đảm nói: "Cố đại phu yên tâm đi, bọn ta chắc chắn sẽ làm đàng hoàng."
"Đúng, khi nào thì bọn ta bắt đầu." Tiền Tráng hỏi lần nữa.
"Năm ngày sau đi, mấy hôm nay các ngươi giúp ta trông chừng những người lạ vào trong thôn, xem xem rốt cuộc bọn họ là ai. Còn phải làm rõ xem ai đã nghe ngóng về phương thức thịt kho ở trên thị trấn. Nhớ kỹ, chỉ cần biết rõ là ai là được, các ngươi không cần mạo hiểm. Đúng rồi, tiền lương của năm ngày này ta vẫn sẽ phát như thường lệ."
"Còn có chuyện tốt thế này." Cố Nhị Giang vừa nghe lập tức vui vẻ, chuyện hỏi thăm chút tin tức vặt này là thế mạnh của bọn họ rồi.
Tiền Tráng thì lại hỏi: "Ý của Cố đại phu là, hai ngày nay có người lạ ở trong thôn, hơn nữa còn có người gây phiền phức cho mọi người?"
"Cái này vẫn chưa chắc, nhưng lo trước để khỏi họa, các người nói xem có dám làm hay không?"
"Làm."
"Được, vậy chuyện này giao cho các ngươi, số tiền này các ngươi cầm mua rượu uống đi, xem như là ta mời các ngươi." Sau khi Cố Thừa Duệ nói xong liền đưa cho bọn họ một xâu tiền nói.
"Cố đại phu rộng rãi, nếu người đã xem trọng huynh đệ bọn ta, vậy bọn ta sẽ làm việc cho người." Tiền Tráng nhận tiền nói.
Sau khi đến thôn, ba người liền chia ra mỗi người đi một ngả, có điều Tiền Tráng chưa đi được bao xa liền đụng phải một người lạ, nhớ đến số tiền trên người lập tức lặng lẽ đi theo.