Chương 105: Xảy Ra Chuyện Rồi
Chương 105: Xảy Ra Chuyện Rồi
Chương 105: Xảy Ra Chuyện Rồi
Lúc này Cố Thừa Duệ về đến nhà sau khi đã cột lừa lại, Chu Oánh liền đem chuyện có người đầu độc nói cho hắn biết.
Cố Thừa Duệ nghe xong mặt liền biến sắc nói: "Cái bánh bao đó ở đâu, ta xem xem."
"Ở bên góc lều củi này." Chu Oánh chỉ vào góc khuất gần trong phòng nhất nói.
Cố Thừa Duệ nghe xong lập tức đi qua.
Nhìn thấy còn lại nửa cái bánh bao, mắt của Cố Thừa Duệ lập tức híp lại.
Bởi vì hắn cũng nhìn ra, bánh bao có nguyên liệu thuần chất thế này tuyệt đối không phải mua.
Mấu chốt là bây giờ ở trong thôn không có mấy nhà gói loại bánh bao thế này, càng không thể dùng để hại một con chó, cho nên tám phần mười là người ở bên ngoài gây ra, hơn nữa điều kiện trong nhà cũng không tệ.
Sau đó lấy một tờ giấy trong túi áo ra lấy một miếng bánh nhân thịt nhỏ, sau khi trở lại thì nhỏ giọng nói: "Nha đầu, ta phải vào không gian hóa nghiệm một chút, xem xem là dùng độc gì, nàng trông chừng Đại Hoa một chút."
"Đi theo ta đi." Sau khi Chu Oánh nói xong thì dẫn hắn trở về nhà chính, sau đó tiễn trở vào không gian.
Lúc đi ra ngoài, trong tay nàng nhiều thêm một bính nhỏ phun sương phòng sói, sau đó bỏ vào trong tạp dề, lúc này mới trở vào nhà bếp bắt đầu bận rộn.
Mãi cho đến buổi trưa nấu cơm xong, Chu Oánh cho Đại Hoa ăn trước, nàng thì vào căn phòng phía tây sau khi cài then cửa lại thì vào trong không gian biệt thự hai tầng.
Nhìn thấy Cố Thừa Duệ vẫn còn đang bận trong phòng thí nghiệm, Chu Oánh đi tới nói: "Còn chưa có kết quả sao, cơm đã nấu xong rồi?"
"Bọn nàng ăn trước đi, nửa tiếng sau hẵng đón ta." Cố Thừa Duệ đầu cũng không quay lại nói.
Chu Oánh thấy vậy chỉ có thể lui ra ngoài, sau khi đã dành phần cơm cho hắn mới ăn cùng Đại Hoa.
Sau khi ăn xong, trời trở nên âm u, còn nổi lên gió tây bắc, đậu phụ trúc rõ ràng không thể phơi khô được nữa, Chu Oánh cho Đại Hoa một bát đậu hoa để cô bé trở về nhà nghỉ ngơi rồi.
Còn nàng thì đem cơm và thức ăn vào trong không gian, đúng lúc Cố Thừa Duệ cũng bận xong rồi, dùng lò vi sóng hâm lại một chút rồi đưa cho hắn.
Đợi sau khi hắn ăn xong, Chu Oánh mới hỏi: "Duệ ca, biết là độc gì chưa?"
"Là thạch tín, không khó điều tra. Có điều trước đây ta dùng thuốc Đông y làm một ít nước khử trùng và thuốc tê để thay thế Iodophor và thuốc mê, nếu không hàng tồn bên trong không gian không còn dùng được bao lâu. Đúng rồi, ta còn làm một chút thuốc mê cao độ để phòng thân, sau này lúc đi ra ngoài mang theo một gói phòng ngừa vạn nhất."
"Vậy chàng cảm thấy sẽ là ai muốn hại Nhị Tráng, ta thấy không giống như tiểu mao tặc bình thường đâu?" Chu Oánh đăm chiêu như có điều suy nghĩ hỏi.
"Khó mà nói." Cố Thừa Duệ lắc đầu nói, chần chờ một chút vẫn là đem chuyện đem Điền Gia Vượng nói cho hắn nói lại với nàng, tiếp đó cũng nói chuyện hắn thuê huynh đệ hổ báo nói cho nàng nói: "Nếu như đúng là Kiều gia thì chúng ta thật sự phải cẩn thận rồi, bọn họ không chỉ tới vì phương thuốc."
"Ta biết, đúng rồi, bên ngoài âm u rồi, chúng ta nhanh chóng thu dọn trong nhà một chút đi." Sau khi Chu Oánh nói xong liền dẫn hắn ra khỏi không gian.
Không ngờ bên ngoài đã đổ cơn mưa nhỏ tí tách như có như không, hai người lập tức thu dọn đậu phụ trúc ở trong sân vào trong nhà.
Sau đó Cố Thừa Duệ cho con lừa ăn một chút thức ăn liền dẫn trở lại, tiếp đó hai người vào trong nhà bép, đem toàn bộ số sữa đậu nành còn sót lại làm thành đậu phụ khô, tiếp đó kho hai bộ lòng heo.
Sau khi hai người làm xong, lấy từ trong không gian ra một túi than đã bỏ vào trong lò, sau đó ủ lò lừa rồi trở vào trong nhà.
Buổi tối trực tiếp nấu cơm trong không gian.
Sau khi ăn xong, hai người uống xong một bình trà thì mỗi người cầm một quyển sách đọc.