Chương 131: Hoạt Động Lớn (1)
Chương 131: Hoạt Động Lớn (1)
Chương 131: Hoạt Động Lớn (1)
Ba ngày trôi qua trong nháy mắt, trưởng tộc không chờ được Kiều gia tới chuộc người cho nên dứt khoát giữ lại khẩu cung của bọn họ, đưa bọn họ đến huyện nha rồi không quan tâm nữa.
Đến tối ngày thứ tư, Tiền Tráng cùng Cố Nhị Giang đến nhà với tâm trạng không tồi.
Cố Thừa Duệ trực tiếp hỏi: "Sao thế, có tin tức tốt sao?"
"Đúng là có, hơn nữa còn là một tin tức lớn." Tiền Tráng mang dáng vẻ thần bí nói.
"Vậy sao, xin mời hai vị ca ca vào trong nhà." Cố Thừa Duệ nói xong thì dẫn bọn họ đi vào nhà, đồng thời cũng gọi về phía trong phòng bếp: "Oánh Nhi, giúp ta pha ấm trà, lấy chút đồ ăn vặt."
Sau khi chiêu đãi bọn họ vào nhà ngồi thì hắn nói: "Tiền ca, lần này các ngươi phát hiện được gì?"
"Chắc là ngươi cũng đã nghe nói đến chuyện Kiều gia bị trộm đúng không?"
"Nghe nói đến nay vẫn chưa tìm được tên ăn trộm kia."
"Cũng đúng, Lý bộ đầu dẫn theo hơn mười nha dịch, ngoại trừ thuốc mê thì không thấy bất cứ một manh mối nào khác. Bây giờ trên trấn đều đang đồn Kiều gia đã đắc tội với nhân vật lớn nào đó, nếu không thì làm sao phủ lại bị ăn cắp được."
"Đúng vậy còn có người nói không biết là đắc tội với thần tiên nào, nếu không thì tại sao bị trộm nhiều đồ như vậy mà không thấy bất cứ vết bánh xe nào." Cố Nhị Giang nói, sau đó tràn đầy hả hê nói: "Ta thấy khoảng thời gian Kiều gia phách lối sắp chấm dứt rồi."
"Bây giờ cũng không khá hơn chút nào, hiện tại không có người nào của Kiều phủ dám ra ngoài." Tiền Tráng nói.
Lúc này Chu Oánh bưng một bình Long Tỉnh thông thường đi đến, đồng thời còn bưng một mâm đồ ăn vặt lớn đến, có bánh đậu xanh, bánh ngọt hạt dẻ, còn có khoai lang cắt lát, cùng với mấy miếng đậu phụ khô cay.
Sau khi cái mâm xuống thì nàng rót cho mỗi người bọn họ một chén nước, Chu Oánh ngồi xuống hỏi: "Bây giờ Kiều gia đàng hoàng lại rồi sao?"
"Cũng không phải, các ngươi suy nghĩ một chút, có ai mà không sợ khi bị người khác đánh thuốc mê choáng váng mà không có kẽ hở nào chứ. Nếu người ta có ý định muốn giết người thì có ai trong phủ bọn họ thoát được, ai mà không sợ chứ." Cố Nhị Giang hiếu kỳ nhéo một miếng đậu phụ khô cay.
Lúc đầu còn có chút chưa thích ứng được, nhưng mà rất nhanh sau đó thì đã không dừng được, bắt đầu ăn từng miếng một.
Tiền Tráng thấy vậy thì cũng cầm lên nếm thử.
Sau đó nghĩ đến mục đích bọn họ đi đến đây thì lại nhéo một miếng bánh đậu xanh vừa ăn vừa nói: "Đúng rồi, lần trước không phải ngươi bảo chúng ta nhìn chằm chằm Kiều gia, xem gần đây bọn họ có hành động lớn gì sao, chúng ta thật sự thăm dò được."
"A, Kiều gia có hành động lớn gì?" Cố Thừa Duệ tò mò hỏi.
"Sáng sớm hôm nay quản gia phủ Huyện thừa đến Kiều gia một chuyến, sau khi hắn ta đi thì Kiều lão gia liền triệu tập tất cả hạ nhân cùng với người ở. Chờ bọn họ tản ra thì chúng ta đã nghe ngóng từ người ở, buổi tối hôm nay bọn họ sẽ làm hoạt động lớn nào đó."
"Biết cụ thể là làm gì không?"
Tiền Tráng lắc đầu nói: "Chúng ta hỏi hai người những họ cũng không biết, về sau sợ người khác hoài nghi cho nên không hỏi nữa."
Cố Thừa Duệ như có điều suy nghĩ mà gật đầu một cái hỏi: "Còn có tin tức gì không?"
"Đúng rồi, người mà các ngươi đưa đến huyện nha đã được thả ra?"
"A, tại sao lại thẻ, có người đi nhận rồi sao?"
"Không có, nghe nói một người bị đánh hai mươi gậy, cụ thể có giao dịch ngầm hay không thì chúng ta cũng không biết rõ."
"Biết bọn họ ở chỗ nào không?"
"Biết, một tiểu viện gần bến tàu, bên trong còn có phụ nhân đi mời đại phu cho bọn họ."
"Chủ nhà đâu?"
"Người bên kia quá loạn, đa số đều là người đi thuê nhà cho nên không thể hỏi thăm được."
"Được rồi, bắt đầu từ ngày mai, các ngươi giúp vừa thu đậu nành vừa nghe ngóng tin tức đi." Cố Thừa Duệ nói.
"Được, chúng ta sẽ chính thức bắt đầu từ ngày mai."