Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 137 - Chương 137: Tỉnh Lại

Chương 137: Tỉnh Lại Chương 137: Tỉnh Lại Chương 137: Tỉnh Lại
Nhìn thấy trên xe có ít đậu nành đến thương cảm thì kinh ngạc hỏi: "Hai vị ca ca, tại sao lại thu được ít đậu nành như thế?"

"Đừng nói nữa, không phải gần đây có rất nhiều lại hạt nảy mầm sao, trên cơ bản tám thôn ở mười dặm quanh đây cũng không có đậu nành cùng đậu xanh. Nếu có thì bọn họ cũng muốn giữ lại để bán với giá cao. Cho nên hai anh em chúng ta còn muốn ngày mai đi sang trấn bên cạnh xem một chút." Tiền Tráng lắc đầu nói.

"Thì ra là thế, vậy thì khổ cực các ngươi phải đi tìm ở nơi xa rồi." Chu Oánh nói xong thì ôm túi chưa đến 10 cân đậu nành xuống.

Sau đó nàng lại đưa cho bọn họ chút bạc vụn.

Tiền Tráng nhận bạc xong thì cũng trả xe lừa lại rồi xoay người rời đi.

Chu Oánh thì nhìn chằm chằm chút đậu nành trên tay, nàng có chút phát sầu, xem ra cần phải sớm chuẩn bị một ít đậu nành trong không gian để yểm trợ.

Sau đó nàng làm xong cơm tối rồi tiến vào không gian.

Cố Thừa Duệ thấy nàng đi vào thì tiến lên phía trước nói: "Nhóc con, cuối cùng nàng tiến vào, có thể là hắn sắp tỉnh rồi, chúng ta phải nhanh đưa hắn ra khỏi không gian."

"Vậy thì nhanh lên đi, ta làm cơm xong rồi, sau khi thu xếp ổn thỏa cho hắn thì cũng có thể ăn cơm."

"Đúng rồi, ta đã làm cá khô, nàng nhớ bưng lên." Cố Thừa Duệ nói xong thì cõng tên xui xẻo lên trên lưng.

Chu Oánh thấy vậy thì đưa bọn họ ra ngoài trước, sau đó lại đi một chuyến cầm cá khô.

Sau bữa ăn, Cố Thừa Duệ cùng tên xui xẻo ngủ chung giường, mà Chu Oánh thì đến tây phòng, đốt một chậu than rồi lấy chăn đệm của giường đơn từ trong không gian ra ngủ.

Nửa đêm, tên xui xẻo bị mắc tiểu nên tỉnh, sau khi nhìn thấy hoàn cảnh bên trong nhà thì sửng sốt một chút, vừa định đứng dậy, kết quả lại khẽ động tới vết thương ở phần lưng khiến hắn ta đau đến mức hít vào một ngụm khí lạnh.

Vốn là Cố Thừa Duệ nhạy cảm, khi nghe thấy tiếng động thì lập tức tỉnh lại đốt sáng ngọn đèn lên hơ về phía chiếc giường, nhìn tên xui xẻo nói: "Huynh đệ tỉnh rồi sao."

"Ngươi là ai? Đây là nơi nào?" Tên xui xẻo cảnh giác hỏi.

"Đây là nhà ta, khuya ngày hôm trước nhặt được ngươi tại bờ sông." Cố Thừa Duệ nói đến đây thì hỏi ngược lại: "Vậy ngươi là ai, chiều hôm qua có người đến thôn tìm thủy phỉ?"

"Thủy phỉ." Tên xui xẻo nghe xong thì ánh mắt lấp lóe, sau đó bật cười một tiếng, nghĩ thầm thực sự là có dạng chủ tử nào thì sẽ có dạng nô tài đó, đúng là mấy kẻ đổi trắng thay đen.

Bên này Cố Thừa Duệ nhìn bộ dáng khinh thường của hắn ta thì liền biết, tám phần người này là chủ số lương thực kai.

Sau đó bò lên nói: "Ngươi đã không ăn gì một ngày một đêm rồi, ta đi lấy cho ngươi chút gì ăn đã."

"Cái kia, cái kia, ta có thể đi vệ sinh một chút không?" Tên xui xẻo đỏ mặt ấp úng nói.

"Chờ chút." Cố Thừa Duệ nói xong thì đi ra ngoài cầm cái bô đã được chuẩn bị sẵn đi vào, sau đó đỡ hắn trở mình, để hắn dễ dàng một chút.

Chờ đến khi hoàn thành thì bỏ cái bô ra bên ngoài rồi đến phòng bếp lấy cháo gạo cùng với cải trắng hầm đậu hũ cho hắn ta, nói: "Đêm hôm khuya khoắt, chỉ có những thứ này thôi."

"Như vậy đã là rất tốt rồi." Tên xui xẻo nói xong thì bắt đầu ăn.

Nhưng mà động tác không chỉ không để lộ vẻ thô lỗ khó coi mà còn để lộ ra mấy phần ưu nhã trong sự hào sảng.

Điều này khiến hắn nhớ tới bộ đồ tơ lụa mà hắn ta mặc lúc trước, cùng với chiếc ngọc quan đeo trên đầu, cảm thấy thân phận của hắn ta nhất định không đơn giản.

Chờ đến khi hắn ta ăn xong thì hắn vừa dọn vừa hỏi: "Còn cần nữa không?"

"Không, ngày mai rồi nói sau."

"Đúng rồi, ngài họ gì, tệ nhân Cố Thừa Duệ."
Bình Luận (0)
Comment