Chương 140: Manh Mối
Chương 140: Manh Mối
Chương 140: Manh Mối
Huyện thừa nghe xong thì như có điều suy nghĩ nhìn ông ta một cái rồi nói: "Như thế là tốt nhất, ngày mai ngươi triệu tập thủ hạ dưới nước tốt hơn một chút để kiểm tra thêm lần nữa. Nha dịch của ta sẽ đi bốn phía điều tra thêm, xem xem có thể tìm được chút manh mối nào không."
"Bây giờ tiểu đệ sẽ đi sắp xếp."
"Nhớ là nhất định phải loại bỏ cẩn thận, nhất định phải biết tin tức chính xác và khống chế được cho dù hắn còn sống hay đã chết, bằng không tất cả chúng ta đều phải chết."
"Ta hiểu rõ."
"Vậy ta đây trở về." Huyện thừa nói xong thì quay người ra khỏi thư phòng, sau đó ra từ cửa hông ở gần nhất đi về phía huyện thành.
Hai ngày kế tiếp, hai vợ chồng giống như thường ngày, chủ yếu ở nhà làm đậu hũ.
Cố Thừa Duệ ngoại trừ chăm sóc Chu công tử thì thỉnh thoảng cũng hầm chút cháo bổ khí dưỡng huyết, ngoại trừ bọn họ uống thì có khi còn có thể đưa qua chút sang chỗ cha Cố.
Trong lúc nhất thời, nhân khí của vợ chồng bọn họ ở trong thôn lại tăng lên.
Mà Kiều lão gia bên kia thì lại cấp bách như lửa lan đến nhà, lên bong bóng đầy miệng.
Hôm nay thấy đam nha dịch quay về với tay không lần nữa thì thái độ càng ngày càng không kiên nhẫn, cơn tức của ông ta cũng nổi lên rất cao.
Nhưng mà ông ta cũng biết rõ, bây giờ không phải là lúc cãi nhau cho nên kêu gọi đám người ăn cơm xong thì hỏi: "Các vị sai gia, mấy ngày nay ra ngoài tìm người có thấy chỗ nào không bình thường không, mọi người suy nghĩ kỹ một chút."
"Nơi không bình thường?" Bộ đầu như có điều suy nghĩ hỏi.
"Đúng vậy chính là cảm thấy có chỗ nào đó kì quái, nếu không thì làm sao mà một người sống sờ sờ lại có thể biết mất tung tích?"
Lý bộ đầu nghe xong thì nhìn về phía bọn nha dịch nói: "Các vị huynh đệ suy nghĩ kỹ một chút, suy nghĩ xem có chỗ nào không đúng."
Tiếng nói của hắn ta vừa dứt thì đám người đó thực sự suy nghĩ đến chỗ không đúng, hoặc có lẽ là chỗ không thuận.
Cái gì mà thôn kia có nhiều chó lắm, căn bản là giấu không được hành tung.
Cái gì mà thôn kia mất quần áo.
Cái gì mà gần đây thôn nhà ai phân phát các loại, đủ loại tin tức là đủ loại kiểu hàng.
Nghe vậy thì Kiều lão gia đau cả đầu, nhưng mà đồng thời cũng không tìm được tin tức hữu dụng.
Cái người dẫn đầu đi đến nhà Cố Thừa Duệ lần trước nói: "Có một việc, ta cảm thấy khả nghi, nhưng là lại không tìm thấy chỗ không ổn."
"Có việc thì cứ nói, chúng ta cùng nhau phán đoán." Lý bộ đầu nói.
"Ngày đầu tiên chúng ta thông báo loại bỏ đại phu trong thôn thì đã gặp phải hơn 10 người ở trong nhà Cố đại phu của thôn Thượng Giang bên kia. Lúc đó bọn họ nói là bàn bạc về chuyện mua thuyền gì đó của người trong tộc. Nhưng mà sau khi chúng ta đi vào nhà thì phát hiện trong phòng là trà và đủ loại đồ ăn vặt, giống nhưng lại không giống đàm luận. Cho nên ta cảm thấy có phải là do bọn họ sớm biết được tin tức cho nên đến cửa chờ sẵn hay không."
"Sớm nhận được tin? Rất không có khả năng, ngày đó cơ bản là chúng ta hành động cùng một lúc." Lý bộ đầu không xác định nói.
Sau khi nói xong thì nhìn về phía Kiều lão gia, dù sao trên trấn này cũng chỉ có ông ta nhận được tin từ sớm.
Kiều lão gia bị ánh mắt không tín nhiệm của hắn ta nhìn chằm chằm thì vô cùng nổi nóng, nhưng mà cũng nhanh chóng nhớ đến lời dặn trước đây, quay người tìm cây cao hỏi: "Lúc trước ta bảo ngươi nhân dịp điều tra để gây phiền cho Cố Thừa Duệ, ngươi đã làm như thế nào?"
Kiều Mộc cũng nghe thấy, hắn ta liên tục gật đầu nói: "Đã phân phó, tiểu nhân để Kiều Viễn truyền lời đến nha dịch bên kia, lúc trở lại còn mang về không ít dược liệu."