Chương 146: Tai Họa Kết Thúc
Chương 146: Tai Họa Kết Thúc
Chương 146: Tai Họa Kết Thúc
"Đến nhà nói lời cảm tạ thì thôi, nếu bị Kiều gia biết thì chúng ta cũng không sống nổi." Cố Thừa Duệ khoát tay lia lịa nói.
Chu công tử nghe xong thì cười ý vị thâm trường không nói gì nữa, mà nhìn về phía Chu Oánh nói: "Đệ muội có tài nấu nướng vô cùng tốt, nhất là món thịt kho, chờ vết thương của ta lành lại, ta nhất định sẽ đến thưởng thức."
"Ngài cất nhắc, kho thịt khá lâu, nếu ngài muốn ăn thì cứ nói với ta trước nửa ngày."
"Nhất định, vậy thì vi huynh liền cáo từ." Chu công tử nói xong quay thì người muốn đi ra ngoài.
"Chờ đã." Cố Thừa Duệ gọi người lại rồi xoay người đến tây phòng lấy chút bạch dược, cùng với thuốc tiêu viêm do hắn tự làm tới: "Không biết hiện tại có thể mua mấy loại thuốc này ở bên ngoài không, ngài cầm đi. Còn về vết thương ở trên lưng thì đợi sáng sớm hôm sau tìm đại phu tháo đi, nếu để lâu thì da thịt bên trong sẽ bị thối."
Sau khi nói xong thì hắn khoác chiếc áo da dê trên người mình cho hắn ta.
Chu công tử sửng sốt một chút, sau đó đưa tay mặc vào trên người nói: "Ngày kia, ta nhớ rồi, vậy bây giờ chúng ta đi đây."
Sau khi nói xong thì hắn đưa ba người Lưu chưởng quỹ đi ra ngoài.
Ra thôn không xa, bọn họ lại đụng phải xe ngựa của mình, sau đó một đoàn người vội vã chạy về phía trấn.
Bên này, hai vợ chồng Cố Thừa Duệ chờ bọn họ rời đi rồi thu dọn tây phòng tiến vào không gian.
Sau khi mỗi người uống một chén nước thì Chu Oánh nói: "Ngày mai đưa hàng cho Điền đại ca xong thì chúng ta lên núi đi thôi, một là chặt thêm chút củi dự trữ qua mùa đông, hơn nữa cũng có thể tránh được người của Kiều gia."
"Cũng được, nhưng mà ta cảm thấy không cần thiết phải tránh người Kiều gia, nếu Lưu chưởng quỹ dám bắt Kiều quản gia thì chắc chắn là bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên ta cảm thấy lần này Kiều gia sẽ ra tay rất nhanh." Cố Thừa Duệ như có điều suy nghĩ nói.
"Bách túc chi trùng, đến chết không cương, chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn." Chu Oánh lắc đầu nói.
"Ừ, cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn." Cố Thừa Duệ nghe nàng nói như vậy thì cũng không phản bác nữa.
Cho nên vào ngày hôm sau, sau khi làm xong thì hai người liền cất những đồ quan trọng vào trong không gian rồi dẫn theo Nhị Tráng vào núi.
Mà sau khi Lưu chưởng quỹ cùng Chu công tử trở về trong đêm thẩm vấn mấy người Kiều Mộc một phen, bởi vì đã sớm biết địa điểm của đám quân lương kia từ Cố Thừa Duệ. Cho nên bọn họ đột phá phòng tuyến của Kiều Mộc rất nhanh, sau đó hắn ta sử dụng chiêu như mình đã biết toàn bộ mọi chuyện.
Còn có thêm chút tin tức mà lúc trước Lưu chưởng quỹ thu thập được.
Vì vậy vào sáng sớm hôm sau, bọn họ liền phái người tới khống chế toàn bộ Kiều gia.
Sau đó Chu công tử cùng Lưu chưởng quỹ đến huyện thành, trực tiếp khống chế Huyện lệnh cùng Huyện thừa, đương nhiên Huyện thừa phu nhân, Tưởng thị cũng bị khống chế.
Sau đó là thẩm vấn Huyện lệnh trước, bởi vì hắn ta chỉ là một kẻ nhát gan hèn yếu, cũng không từng chân chính làm chuyện xấu cho nên sẽ dễ dàng làm việc hơn chút.
Quả nhiên, sau khi Huyện lệnh biết Chu công tử là tam phẩm tướng quân bên người tam hoàng tử thì đã nói ra hết tất cả những gì mình biết, thậm chí còn chủ động từ chức Huyện lệnh.
Nhưng mà vào tái thẩm vấn vợ chồng Huyện thừa thì lại không thuận lợi.
Cũng may bọn họ tìm ra không ít chứng cứ ở trong phủ, lại thêm những điều tra lúc trước cho nên cuối cùng trực tiếp quyết định chém đầu hai người, còn những gia quyến khác thì bị đày vào trong mỏ.
Kiều gia, Kiều lão gia cùng Kiều Mộc cũng bị chém đầu, còn các gia quyến khác thì bị lưu đày đến phía bắc.
Chờ đến khi hai vợ chồng Cố Thừa Duệ từ trên núi xuống nhận được tin tức thì đều cảm thấy không thể tin được, một là thân phận của Chu công tử, hai là tốc độ hành động của bọn họ.