Chương 148: Dự Tiệc (2)
Chương 148: Dự Tiệc (2)
Chương 148: Dự Tiệc (2)
"Nếu thích thì ăn nhiều một chút, loại điểm tâm đời cũ này rất ngon." Cố Thừa Duệ nói xong thì đẩy một đĩa nem rán đến trước mặt nàng.
Chu Oánh nhìn điểm tâm vàng giòn ở trước mặt, nói nhỏ: "Nói thật, nhìn thấy nem rán khiến ta nghĩ bánh cuộn thừng, đáng tiếc ta vẫn chưa thể học được, lúc nào cũng kém một chút."
"Chính là món ăn vặt dùng mỡ bò nổ."
"Đúng vậy vừa thơm vừa mềm, ăn rất ngon."
"Vậy thì sau này ta sẽ thử xem, nói không chừng ta còn có thể làm được."
"Tiểu phu thê các ngươi đây là trò chuyện gì vậy, còn nói chuyện rất vui vẻ." Chu công tử mỉm cười đi đến nói, đằng sau còn có một cậu bé đi theo.
"Trò chuyện về đồ ăn, mời Chu huynh ngồi." Cố Thừa Duệ đứng lên nói.
Chu công tử gật đầu một cái, đưa tay ra hiệu cho hắn ngồi xuống, còn mình thì ngồi xuống vị trí chủ vị nói: "Không sợ các ngươi chê cười, vi huynh cũng là người tham ăn, các ngươi nói xem các ngươi muốn ăn gì, buổi trưa hôm nay chúng ta sẽ thống khoái ăn một bữa."
"Vậy chúng ta cũng sẽ không khách sáo, vậy thì gọi các món ăn nổi tiếng của Hồng Vận lâu, thịt bò kho tương cùng thịt kho tàu đi." Cố Thừa Duệ mở miệng nói.
Chu công tử gật đầu một cái rồi để cậu bé bên cạnh đi gọi rồi hỏi Chu Oánh: "Đệ muội muốn ăn gì?"
Chu Oánh mở miệng muốn nói canh cá cay, nhưng mà cảm thấy Chu công tử còn thương tích trong người cho nên cuối cùng không thể làm gì khác hơn là sửa lời nói: "Tôm trắng xào đi, mang thêm một chút rau trộn đậu hũ cắt sợi."
"Trong tiệm có rau trộn đậu hũ cắt sợi không?" Chu công tử nghe xong thì cũng không nhớ nổi có món ăn này không, cho nên chỉ có thể nhìn về phía cậu bé ở bên cạnh.
Cậu bé gật đầu nói: "Có, là món ăn mới, còn là món ăn được Cố nương tử chỉ điểm."
"Vậy thì làm đi." Chu công tử nói xong thì nhìn về phía hai người hỏi: "Còn muốn ăn gì thì cứ tiếp tục gọi, dù thế nào thì ba người chúng ta cũng phải gọi đủ 10 món ăn, 1 món canh đúng không?"
"Ngài là nhị đông gia nơi này, có lẽ là ngài quen các món ở đây hơn chúng ta, ta thấy vẫn nên để ngài gọi thì hơn." Chu Oánh nói.
"Cũng được." Chu công tử gật đầu một cái rồi nhìn về phía cậu bé nói: "Cá đù hấp, hải sâm xào hành lá, thịt viên Tứ Hỷ, đậu hũ hoa cúc, mộc nhĩ xào, củ cải thái sợi muối đường, cuối cùng thì thêm canh vịt."
Sau đó nhìn về phía Cố Thừa Duệ nói: "Cố lão đệ muốn uống rượu gì?"
"Bây giờ ngươi không thể uống rượu." Cố Thừa Duệ nghiêm túc trả lời.
Chu công tử nghe xong thì sắc mặt lập tức cứng lại, hắn ta cũng quên mất hắn là đại phu, nếu sớm biết thì đã không hỏi, bây giờ sợ là muốn uống một ngụm cũng không được, không thể làm gì khác hơn là phất phất tay với cậu bé.
"Ba vị chờ chút." Cậu bé nói xong thì thêm đầy nước vào trong ấm trà rồi mới quay người đi ra ngoài.
Lúc này Chu công tử mới lên tiếng nói: "Vi huynh nói lời xin lỗi với các ngươi trước, lúc trước thân phận của ta có chút mẫn cảm cho nên không dám nói rõ sự thật. Ta là đích thứ tử của Chu đại tướng quân, Chu Hoài Minh, lần này mượn kế vận chuyển lương thảo, không ngờ lại bị người bên cạnh tính toán."
"Những thứ lương thực kia thực sự là quân lương sao?"
"Đúng vậy nếu không thì tội danh của đám người đó cũng không được quyết định nhanh như vậy." Chu Hoài Minh nói đến đây thì kinh ngạc nhìn về phía Cố Thừa Duệ nói: "Ngươi biết đó là quân lương?"
"Có suy nghĩ này, dù sao thì lương thực phổ thông cũng sẽ không được vận chuyển nhiều như vậy."
"Cũng đúng, đúng rồi, các ngươi có vừa ý Đông Hưng lâu của Kiều gia không, để cho đệ muội mở tửu lâu thì sao?"
Chu Oánh nghe xong thì ngơ ngác một chút hỏi: "Ngài không sợ ta đoạt khách của Hồng Vận lâu sao?"