Chương 154: Trang Tử (1)
Chương 154: Trang Tử (1)
Chương 154: Trang Tử (1)
Đến trước cửa nhị tiến viện thì bị một một người đàn ông chừng ba mươi tuổi cản lại nói: "Hai vị tìm ai?"
"Chúng ta là chủ nhân mới của trang tử này, ngài là ai?" Chu Oánh nói xong thì giơ khế ước lên trước mặt y.
"Hóa ra là chủ nhân mới tới, mời vào bên trong, ta là Thường Thuận, là quản sự tạm thời bên trong trang tử này." Người đàn ông nói xong thì dẫn hai người bọn họ đi về phía nội viện.
Cố Thừa Duệ nhìn người quen thuộc trước mắt hỏi: "Thường Thuận đúng không, quản sự lúc trước của trang tử đâu?"
"Đã bị bắt đi, chỉ cần là người có liên quan đến Kiều gia thì đã bị bắt đi hết, nghe nói là đã bị bán ra bên ngoài."
"Vậy các ngươi là. . ?" Chu Oánh hỏi.
"Phần lớn những người ở lại như chúng ta đều là tá điền, hoặc người ở."
"Người ở?"
"Đúng vậy, người ở đây chủ yếu giúp đỡ người nuôi bò dê, đám gia súc kia còn được phục vụ tốt hơn mấy người chúng ta."
"Thì ra là thế, vậy ngươi biết bây giờ trong trang tử có bao nhiêu bò dê không?"
"Tiểu nhân không biết cụ thể, nhưng mà tất cả những đồng cỏ kia đều được dùng để nuôi bò dê, nghe nói hàng năm có thể ra chừng 300 con trâu, 2,000 con dê, trồng trọt mạnh hơn chúng ta rất nhiều."
Chu Oánh nghe xong thì trong lòng thấy vui mừng, nếu như hàng năm thật sự có thể sản xuất nhiều như vậy thì trên cơ bản là có thể đáp ứng được tiêu thụ trong tửu lâu của bọn họ.
Sau đó nói: "Vậy làm phiền ngươi dẫn chúng ta đi xem một chút."
"Đi theo tiểu nhân." Thường Thuận nói xong thì dẫn bọn họ đi về phía đồng cỏ, đã có thể nhìn thấy hàng chuồng bò lều dê từ phía xa xa, bên cạnh còn có mười mấy đống cỏ khô được vải dầu đắp lên như các ngọn núi nhỏ.
Lúc một nhóm người đi đến thì thấy ở bên cạnh có hơn 10 người đang bận cắt cỏ.
Thường Thuận tiến lên phía trước nói: "Ở đây có 30 người, mười lăm người bọn họ chủ yếu phụ trách cỏ khô. Còn có mười người phụ trách dọn dẹp bãi nhốt cừu. Ba sản phụ, bình thường giúp đỡ đỡ đẻ, chăm sóc nghé con cừu non. Một vị đại phu xem bệnh cho dê bò. Một vị quản sự phụ trách tất cả mọi chuyện ở nơi này."
Sau khi y nói xong thì hô lớn: "Lão Ngụy thúc, chủ nhân mới đã tới, mau tới gặp một lần đi."
Chỉ chốc lát sau, một người khoác áo da dê mang theo một cái tẩu hút thuốc choai choai đi ra, khi nhìn thấy Cố Thừa Duệ cùng Chu Oánh thì sửng sốt một chút rồi thản nhiên nói: "Hai vị chính là chủ nhân mới sao?"
"Đúng vậy Lão Ngụy thúc, chúng ta đến đây tìm hiểu tình huống một chút." Cố Thừa Duệ chắp tay nói.
"Vậy thì xem đi, nhưng mà sau khi tiến vào thì cẩn thận một chút, đừng khiến mấy con non ở bên trong sợ. Đúng rồi, bây giờ có tổng cộng 1,082 con bò lớn nhỏ, năm ngoái đã đón ra 200 con. Còn dê thì chưa đến 4000 con, năm ngoái đã đón ra khoảng 800 con." Lão Ngụy chỉ vào một vòng ở phía sau nói.
"Ngươi thật chu đáo." Cố Thừa Duệ nhìn thái độ lãnh đạm của ông ấy thì cũng không bất mãn mà còn thành tâm khích lệ.
Thường Thuận thấy vậy thì vội vàng dẫn hai vợ chồng đến chuồng bò, vốn là Chu Oánh còn tưởng bên trong sẽ bẩn rồi rối loạn, không ngờ là bên trong lại vô cùng gọn gàng, ngoại trừ không có công trình hiện đại thì hoàn toàn không kém nhà máy thời hiện đại bao nhiêu.
Mặc dù mặt đất không phải xi măng nhưng cũng đều được xây từ đá, phía trên không chỉ có rơm rạ mà còn được quét vôi trừ ẩm.
Mấu chốt là ngoại trừ một ít mùi cỏ khô ở bên ngoài thì cũng không có mùi gì khác, điểm ấy thật sự quá khó được.
Bên này Cố Thừa Duệ đi vào xong thì xem xét tình trạng sức khỏe của bò, không nghĩ ngờ cuối cùng hắn thực sự tìm ra hai con bò bị bệnh, nhưng mà xem ra là đã bị giống nhau.