Chương 155: Trang Tử (2)
Chương 155: Trang Tử (2)
Chương 155: Trang Tử (2)
Sau đó hắn gọi một người phụ trách việc dọn dẹp đến nói: "Hai con bò này bị sao vậy, chúng đánh nhau sao?"
"Thưa chủ nhân, đúng là đánh nhau, lúc đó không ngờ là bọn chúng đột nhiên động dục, không đến kịp lai giống cho nên liền..." Công nhân làm thuê nói đến đây thì cười hắc hắc.
"Vậy thì thông báo nói đại phu nhanh đến điều trị, ngươi xem vết thương này cũng bắt đầu thối rữa rồi, nếu không điều trị thì mấy con bò này sẽ chết." Cố Thừa Duệ chỉ vào hai thương vết thương nói.
"Chuyện này, là chúng ta sơ sót, bây giờ chúng ta sẽ đi tìm đại phu." Sắc mặt của người làm trắng bệch nói.
"Ừ, đi đi." Cố Thừa Duệ xua tay nói, sau đó lại kiểm tra một phen, kết quả vẫn tương đối hài lòng.
Tiếp đó là đi đến bãi nhốt cừu, hoàn cảnh cũng không khác mấy, nhưng mà dê bên này bị thương nhiều hơn, cũng may là đã được điều trị kịp thời cho nên nhìn tổng thể cũng khá ổn.
Sau khi hai người dạo qua một vòng thì đi ra ngoài, nhìn thấy Lão Ngụy thúc đang ngồi ở một bên chỉ huy người khác cắt cỏ thì Chu Oánh tiến lên phía trước nói: "Lão Ngụy thúc có thể nói chuyện hai câu được không?"
Lão Ngụy gật đầu một cái, sau đó dẫn bọn họ đến phòng nhỏ của mình rồi nói: "Ngồi đi, có chút đơn sơ nhưng đừng để ý."
"Khách sáo rồi, ngài vẫn luôn ở chỗ này sao?" Chu Oánh nhìn căn phòng nhỏ chưa đến 10 mét vuông bị nhét đầy đồ thì có chút ngạc nhiên.
"Lão đây chỉ có một mình, chỉ cần có phần đất dung thân là được rồi, không có nhiều yêu cầu như vậy." Lão Ngụy gật đầu nói.
"Ngài khổ cực rồi, nhưng nếu có hoàn cảnh sinh hoạt thoải mái thì vẫn sẽ tốt hơn. Bây giờ trời lạnh không thể làm việc, chờ sang đầu xuân năm sau, chúng ta sẽ xây một loạt nhà ở thôn bên cạnh, đến lúc đó nếu ai mệt mỏi thì cũng có thể đến đó nghỉ chân."
"Chuyện này tốt, cứ như vậy đi, như vậy thì buổi tối bọn họ có trực thì cũng sẽ thoải mái." Lão Ngụy thúc nghe xong thì liên tục gật đầu nói.
Đồng thời ánh mắt nhìn bọn họ cũng nhiệt tình hơn vài phần.
"Vậy cứ quyết định như vậy đi, vậy phiền ngài hao tâm tổn trí, xem nếu xây ở đâu thì sẽ thuận tiện, đến đầu xuân năm sau chúng ta sẽ khởi công."
"Được, cứ giao chuyện này cho ta, nhưng mà tiểu đông gia định xây như thế nào, cần lớn bao nhiêu."
"Nếu nhà có một người ở thì cứ xây lớn như cái phòng là được. Nếu như cả nhà đến ở thì cứ nói trước một tiếng, đến lúc đó sẽ xây dựa theo số người trong nhà. Nhưng mà phải nói sớm một chút, chỉ có gồm gia đình nhỏ của họ, cũng chính là chỉ có hai vợ chồng cùng càng con, hơn nữa phải cam đoan có thể tới trang tử làm việc. Còn đối với những người ở đây một mình như ngài thì ta muốn xây một phòng trong một phòng ngoài, lớn hơn căn phòng này gấp hai lần rưỡi, như vậy hẳn là đủ dùng."
"Không cần lớn như vậy, chỉ cần thêm một phòng nhỏ ở bên ngoài là được, chủ yếu là cần có chỗ tiếp đãi người đến chơi."
"Cũng không khác bao nhiêu, cứ nghe đi."
Lão Ngụy nghe xong thì không nói gì nữa.
Sau đó, Chu Oánh tìm hiểu thêm một chút tình huống của trang từ từ chỗ Thường Thuận cùng Lão Ngụy, mà Cố Thừa Duệ thì ra ngoài tìm vị đại phu kia, một là để hiểu rõ tình trạng cơ thể bò, hai là hắn cũng muốn trao đổi chút kinh nghiệm.
Cố Thừa Duệ nói cho hắn ta biết phương thuốc trừ độc sát trùng Đông y rồi bảo hắn ta thỉnh thoảng xịt một lần, như vậy sẽ tránh xuất hiện tình huống nhiễm trùng.
Đồng thời Chu Oánh cũng biết được trang tử này chủ yếu sản xuất dê bò, tuy nói có hơn 100 mẫu ruộng có thể trồng một ít các loại lương thực như lúa, lúa mì, đậu nành.
Nhưng mà ngoại trừ cung cấp cho dê bò và người bên trong trang tử ăn thì căn bản là không còn lại bao nhiêu, nếu như mùa màng không tốt thì còn phải mua thêm từ bên ngoài về nuôi dê bò.