Chương 156: Trang Tử (3)
Chương 156: Trang Tử (3)
Chương 156: Trang Tử (3)
Lúc Thường Thuận đưa bọn họ đi ra thì hai người liếc mắt nhìn về phía ruộng, nhìn lúa mì cũng không tệ, chỉ là dưới mặt đất có nhiều vết nứt, hơn nữa chỉ cần vừa bước vào thì hai đầu ống quần sẽ lập tức trắng.
Chu Oánh không khỏi cau mày hỏi: "Thường thúc, có phải đất ở đây rất khô không?"
"Đúng là có chút khô, những năm qua, mỗi năm có hai trận mưa tuyết trút xuống nơi này, nhưng mà năm nay chỉ có một trận, chỉ có thể làm ướt chút phần đất ở phía ngoài cho nên tất nhiên là khô cằn. Nhưng mà cũng không cần quá lo lắng, bây giờ lúa mạch đều đã ngủ đông, nếu như năm trước không có tuyết rơi mà vừa đến mùa xuân liền được tắm nước một lần, lại được bón đủ phân bón thì sẽ không sao cả."
"Vậy là tốt rồi, vậy làm phiền Thường thúc hao tổn nhiều tâm trí rồi." Chu Oánh gật đầu nói.
Trong lòng Cố Thừa Duệ lại cảm thấy có gì đó không đúng, cho dù có làm đến đâu thì cũng đã muộn, nhất định sẽ bị giảm sản lượng.
Nhưng là bây giờ đang là trời đông giá rét cho nên chuyện tưới nước hoàn toàn không thực tế, xem ra sau này vẫn phải tưới nước trước mùa đông thì mới được.
"Đúng rồi, hai vị chủ nhân, có cần sửa chữa chủ viện bên kia không?" Lúc này Thường Thuận nhìn thấy nhị tiến tứ hợp viện cách đó không xa thì hỏi.
Cố Thừa Duệ nghe xong thì nhìn về phía Chu Oánh, nói thật vị Kiều tiểu thư kia sống ở chỗ đó cho nên hắn vẫn cảm thấy có chút ghét bỏ, vẫn nên xem ý tứ của nàng thì hơn.
Chu Oánh nghe xong thì chần chờ một chút nói: "Vậy chúng ta qua đó xem một chút rồi quyết định."
Nói sau khi xong, một nhóm 3 người đi về phía tứ hợp viện kia.
Cố Thừa Duệ hỏi Thường Thuận một chút về tình huống nhân khẩu bên kia, đồng thời bảo y thống kê lại xem ai ở ai đi, nếu như ở lại thì sẽ phải ký khế ước.
Chu Oánh thì đi dạo trong nội viện một vòng, rõ ràng là bên này có người ở thường xuyên cho nên được dọn dẹp rất sạch sẽ.
Không nghĩ tới cuối cùng nàng lại thấy một căn nhà kho phía đông trong chủ viện đã bị dán giấy niêm phong.
Bên trong chứa vải vóc, ngoài tơ lụa hoa lệ thì còn có đủ loại vải bông thông thường, ...
Cuối cùng còn phát hiện một hộp đựng đầy thỏi bạc trong góc phòng cùng với một chút bạc vụn, nàng cũng không đếm mà trực tiếp thu vào bên trong không gian.
Sau đó nàng lại nghiêm túc tìm kiếm trong căn nhà, rất nhanh đã phát hiện một cái hầm nhỏ ở cần ở phòng bếp.
Bên trong chủ yếu chứa các loại thuốc bổ, nhiều nhất chính là táo đỏ, hạt sen, cây long nhãn cùng nấm tuyết.
Còn về trong phòng bếp thì có đầy mảnh sứ cùng với cửa tủ đã bị mở rộng hết, vừa nhìn liền biết trong này đã bị cướp sạch cho nên nàng cũng lười tìm kiếm.
Sau khi hoàn thành về tới phòng chính đánh giá một lần thì nàng nói: "Ta thấy cái sân này được duy trì không tệ, chủ yếu sửa lại ba gian phòng chính của chủ viện này là được."
"Cái đó là do các ngươi tự sửa hay để tiểu nhân sắp xếp." Thường Thuận đứng lên nói.
"Đầu xuân năm sau chúng ta đến đây, ngươi cứ tìm người đến quét dọn ba đến năm ngày một lần là được. Mặt khác là phải phòng trộm, đừng để người ta mang hết đồ trong viện đi." Chu Oánh nói xong thì đưa cho y hai miếng bạc vụn.
"Hai vị chủ nhân yên tâm, tiểu nhân nhất định làm tốt." Thường Thuận tiếp nhận bạc sau đó cười liên tục gật đầu.
"Được rồi, chuyện ở đây sẽ giao hết cho ngươi, nếu làm tốt khiến chúng ta thấy năng lực của ngươi thì chúng ta sẽ chính thức bổ nhiệm ngươi làm quản sự ở đây."
"Cảm tạ đông gia cất nhắc."
"Trời không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên trở về, nếu có chuyện gì thì có thể đến Đông Hưng lâu hoặc đến nhà Cố đại phu trong thôn Thượng Hà tìm chúng ta là được."