Chương 161: Hợp Tác
Chương 161: Hợp Tác
Chương 161: Hợp Tác
Ví dụ như, nhà trưởng tộc bắt đầu nhận làm mai, cũng đã chọn mấy nhà nhưng vẫn chưa quyết định.
Cuối cùng khi quay đầu ra ngoài xác định mấy người Lưu thị đã rời đi thì mới mang dáng vẻ thần bí nói với nàng: "Ngươi có biết hai tẩu tử bọn họ đến đây làm gì không?"
"Làm gì?" Chu Oánh tò mò hỏi.
"Ngươi có nghe nói đến chuyện nhà bọn họ đã đánh nhau hai ngày nay chưa?"
"Có nghe nói chút, nói là tìm hôn sự cho Lục muội Cố Tử Quỳnh."
"Hoàng thị không đồng ý cho nên chuyện này đã làm loạn hai ngày, cuối cùng vẫn là lão thái thái đánh nhịp để mọi người xoay tiền, nếu đủ tiền thì không cần gả nữa."
"Như vậy thì cũng phải là Hoàng thị tới chứ, tại sao lại là các nàng tới?" Chu Oánh nói đến đây thì dừng một chút, kinh ngạc hỏi: "Không phải các nàng muốn chặt đứt con đường tiền tài của Hoàng thị chứ?"
"Tám phần là vậy, ngươi nghĩ xem nếu cho mượn tiền sớm hay muộn cũng được, nhưng nó lại giống như đồ cưới của nữ nhi, không phải sau khi vào nhà bọn họ thì sẽ phải nghe lời bọn họ sao." Cố Lục thẩm gật đầu cười híp mắt trả lời.
"Trong lòng các nàng đúng là có nhiều chuyện rắc rối thật."
"Cho nên ta mới nói, ngươi phải đề phòng các nàng một chút, đừng để các nàng nắm được điểm yếu nào của ngươi, nếu không ngày tháng vất vả mới có được như thế này sẽ quay về vị trí cũ."
"Cảm tạ Lục thẩm đề điểm, nếu sau này không có việc gì thì ngài cứ đến chơi, cũng có thể nhắc nhở chúng ta nhiều một chút."
"Ngươi không chê ta nói điều vô nghĩ là được."
"Chẳng ai hoàn mỹ, chỉ cần thiện tâm là đã có thể kết giao."
"Đúng vậy, đúng là như vậy, con người ấy, thứ quan trọng nhất vẫn là thiện tâm." Cố Lục thẩm tán đồng liên tục gật đầu.
Sau đó hai người lại nói chuyện thêm một chút, sau khi một ly nước đường đỏ vào trong bụng thì Cố Lục thẩm liền đứng dậy cáo từ.
Chu Oánh cũng không tiếp tục giữ lại mà là dùng giấy dầu gói một bọc đầu tằm nổ khoảng một cân, đưa bà ấy ra cửa thì mới quay về bếp làm việc.
Bên kia, sau khi Cố Thừa Duệ lên trên trấn thì đi dạo trong tửu lâu một vòng trước rồi mới xoay người đi đến y quán của Lạc đại phu.
Lạc đại phu đang bốc thuốc nhìn thấy hắn thì sửng sốt một chút rồi nói: "Cố tiểu tử tới sao, ngươi ngồi xuống trước đi, ta sắp xong rồi."
Nói xong thì tiếp bốc thuốc, đợi đến khi hai vị khách rời đi thì mới đi về phía Cố Thừa Duệ đang ngồi trên ghế nửa ngày, đùa giỡn nói: "Mang theo cả cái hòm thuốc đến nhà, đây là tiểu tử ngươi đi phá cửa hàng của người ta không thành sao."
"Nào dám, hôm nay tiểu tử đến tìm tiền bối là có chuyện muốn nói."
"Nếu có chuyện thì đi theo ta." Lạc đại phu nói xong thì giao phó với dược đồng vài câu rồi dẫn theo hắn rời đi.
Sau khi để hắn ngồi xuống thì rót chén nước, hỏi: "Nói đi, hôm nay đến nhà có chuyện gì thế?"
"Về chuyện Tân dược phô."
"Tân dược phô, tại sao ngươi cũng muốn cái cửa hàng dược kia?"
"Nếu ngài không có khả năng kia thì tiểu tử càng không có."
"Vậy còn tửu lâu của ngươi?"
"Đó là có người tặng, nhưng mà ngài đừng nói cho ai biết, chúng ta chỉ nói cho người ngoài biết chúng ta làm chưởng quỹ mà thôi."
Lạc đại phu nghe xong chuyện của tửu lâu, mặc dù thấy vẫn rất phức tạp nhưng cũng không có hỏi nhiều nữa mà vừa cười vừa nói: "Cho nên hôm nay tiểu tử ngươi tới đây là muốn hùn vốn mở cửa hàng sao?"
"Gừng càng già càng cay, vừa đoán liền trúng. Ngài nghĩ xem, tiệm thuốc bên kia lớn hơn bên này, chắc chắn là một mình ngài không làm xuể. Mặc dù tiểu tử bất tài, nhưng cũng coi như có mấy phần bản lĩnh, không phải hai chúng ta hợp tác cũng vừa đủ sao."
"Vậy ngươi muốn hợp tác thế nào?"
"Ngài có thể lấy ra bao nhiêu bạc?"
Lạc đại phu duỗi ra một ngón tay nói: "1000 lượng, đây là toàn bộ gia sản của ta."
"Tiểu tử chỉ cần ra 500 là đủ sao?"