Chương 189: Thực Hiện (1)
Chương 189: Thực Hiện (1)
Chương 189: Thực Hiện (1)
Chu Hoài Minh do dự nói: "Được rồi, nếu như tiện thì cho biểu đệ ta một phần."
"Lần này là ta mời khách."
"Không cần, vẫn là để ta mời. Ngươi chỉ cần nhớ rõ, sau này nhớ quan tâm hai vợ chồng họ hơn, chỉ cần là không phạm pháp."
"Không thành vấn đề." Huyện lệnh Khổng nói tới đây thì dừng lại hỏi: "Phải rồi, thật sự muốn giữ lại đội trưởng Lý và Kiều Lan Bình sao. Ta nghe nói bọn họ tính đổi mẹ con Kiều Lan Lan về."
"Giữ lại vì tôi phát hiện có một lực lượng trong tối giúp đỡ bọn họ, dùng bọn họ có thể dụ những người đó ra. Chờ tới lúc gom được hết lực lượng đằng sau thì tung lưới bắt hết. Nếu không để bọn họ âm thầm phát triển lớn mạnh sẽ gây ra phiền toái cho chúng ta."
"Hạ quan đã hiểu."
"Ừ, người cứ bận đi, ta phải về sắp xếp đã, ngày mai sẽ trực tiếp lên trấn." Chu Hoài Minh nói xong thì xoay người ra ngoài.
Đợi hắn ta đi rồi, huyện lệnh Khổng nhìn qua tình huống đóng quân thì lắc đầu nói: "Chẳng trách một huyện thừa cũng có thể xưng vương xưng bá, người ta là bạc thật."
Sau khi trở về, Cố Thừa Duệ vào không gian thấy được bữa tiệc hải sản lớn, đặc biệt là ba đĩa bào ngư hấp và miến với tôm hùm thì nước miếng chảy ròng.
Chu Oánh thấy vậy cười mắng: "Nhìn tiền đồ của chàng này, nhanh đi rửa tay đi."
"Đến nơi này hai tháng rồi, ngoài trừ một lần ăn cua thì không được ăn hải sản, ta them muốn chết." Cố Thừa Duệ nói tới đây thì nhìn thấy rượu trên bàn, dừng chút nói: "Nha đầu, chúng ta uống rượu vang trắng đi, thế mời hoàn hảo."
"Được, chúng ta ăn ngon miệng là được." Chu Oánh nói xong thì để rượu sang một bên, đi vào trong phòng lấy một chai rượu vang trắng.
Sau khi ăn xong, Cố Thừa Duệ nói chuyện từ đầu tới cuối của Cố gia cho Chu Oánh: "Sau này cái gì cũng không cho bọn họ nữa, Lưu thị đúng là được một tấc lại muốn thêm một tấc, đúng là không biết xấu hổ."
"Đúng, nếu chê thì sau này đừng có mở mồm hỏi lại." Chu Oánh gật đầu đồng ý.
Sau đó hai vợ chồng đứng dậy vội vàng đi làm việc riêng.
Ngày hôm sau, Chu Oánh vừa tới cửa hàng đã thấy Tôn Hoành Lương đang tiếp đãi Chu Hoài Minh và huyện lệnh Khổng thì ngạc nhiên đi tới: "Chu đại ca, Khổng đại nhân, sau các ngươi lại tới đây?"
"Hôm nay ta quay về quân doanh nhưng tới nói tạm biệt các ngươi, tiện thể ăn bữa lẩu." Chu Hoài Minh hỏi: "Phải rồi, nồi này của các ngươi mang đi được không, ta muốn mang đi hai phần."
"Tất nhiên là có thể, để ta chuẩn bị nguyên liệu cho ngươi, đồ ăn các ngươi tự chuẩn bị là được." Chu Oánh nói.
"Thế phiền chủ quán Chu cũng chuẩn bị cho Khương mỗ hai phần." Huyện lệnh Khổng nói.
"Không thành vấn đề, ta đi chuẩn bị, các người cứ nói chuyện." Chu Oánh nói xong thì bảo một tiểu nhị đang rảnh tới hiệu thuốc bắc gọi Cố Thừa Duệ.
Bản thân thì đi phòng bếp, bắt đầu đóng gói nước dùng và nước chấm cho bọn hắn vào lọ.
Sau khi chuẩn bị xong còn viết cách dùng cho bọn họ.
Còn lại làm thành lẩu bưng lên cho bọn hắn.
Chu Hoài Minh thấy nàng tới thì chỉ vào vị trí cạnh Cố Thừa Duệ nói: "Giờ không bận, còn lại cứ để tiểu nhị chuẩn bị, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi."
"Vậy thì ta đây không khách sáo, này tính là vợ chồng chúng ta làm cho Chu đại ca, chúc ngài thuận buồm xuôi gió." Chu Oánh nói xong thì ngồi xuống cạnh Cố Thừa Duệ.
"Lời này cứ như ta đây muốn trốn bữa cơm vậy." Chu Hoài Minh hơi run nói.
"Sao có thể chứ, không phải là chúng ta nên làm sao, sau này trở về nhớ đến tìm chúng ta đấy." Cố Thừa Duệ vội nói, sau đó thả nửa đĩa thịt dê vào nồi lẩu: "Thịt dê này mềm, nước sôi là chín luôn, tự gắp nhé!"
"Cái này không cần muội thúc giục." Chu Hoài Minh nói tới đây, vừa gắp thịt vừa nói: "Nói thật thì tay nghề của em dâu không cần phải bàn, ta dám khẳng định, đi chưa được một tháng ta chắc chắn sẽ thèm."