Chương 191: Quà Tết (1)
Chương 191: Quà Tết (1)
Chương 191: Quà Tết (1)
Mà là chừa lại một nửa cho hắn, bản thân mình ăn trước.
Sau đó vào trong không gian lấy số quần áo bẩn của những ngày này, đặc biệt là thay vỏ chăn ra dùng máy giặt giặt xong hong khô, phơi ở bên trong biệt thự.
Không ngờ đợi đến khi nàng làm xong hắn vẫn chưa về, lúc này có hơi sốt ruột rồi, nhưng nhớ đến bản lĩnh của hắn thì lại yên tâm không ít.
Xem ra sau này phải có được tin chuẩn xác thì mới có thể trở về, nếu không cứ đợi như vậy thì không phải chuyện tốt gì.
Tiếp đó nàng lại đợi thêm nửa canh giờ, thấy vẫn chưa trở về, liền khoá cửa lại, dẫn theo Nhị Tráng ra ngoài.
Ra khỏi thôn chưa đi được bao xa, Nhị Tráng liền vùng khỏi tay nàng, mãnh liệt vọt ra ngoài nhào tới trên người một người.
Tiếp đó rất nhanh liền vang lên tiếng cười của Cố Thừa Duệ, này mới thở phào nhẹ nhõm đứng yên tại chỗ.
Đợi sau khi hắn bước qua, ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt trên người hắn vội lo lắng hỏi: "Duệ ca, chàng bị thương rồi?"
"Không sao, không phải máu của ta, lúc chạng vạng tối có một người bị trọng thường đến, lúc này vừa mới ổn định lại, ta liền vội trở về, khiến nàng lo lắng rồi."
"Không sao là tốt rồi, ta chỉ sợ tên Kiều Lan Sinh đó đến tìm chàng gây phiền phức."
"Yên tâm đi, nếu hắn ta là một người thông minh thì sẽ không làm vậy, ít nhất vào tình huống không chắc chắn thì sẽ không ra tay. Ta đoán hắn có thể nào cũng phải lần mò tìm kiếm được tám chín phần mười người của Chu tướng quân ở đây rồi mới tiếp tục động thủ." Cố Thừa Duệ nói tới đây, nói: "Đúng rồi, hôm nay đã là mười lăm tháng chạp rồi, ta thấy trên đường rất nhiều người đều bắt đầu chuẩn bị hàng tốt rồi, chúng ta có phải cũng nên chuẩn bị đồ đón tết rồi không, còn có quà tết của các nhà."
"Quà tết, cũng đúng, không chỉ có trong thôn, Lưu chưởng quỹ, Lạc đại phu, còn có mấy người huyện lệnh Khổng bọn họ, nếu đã quen biết rồi chúng ta đón tết ít nhiều cũng phải bày tỏ một chút." Chu Oánh đồng ý gật đầu nói.
Nếu hắn không nói, nàng thật sự đã quên mất chuyện này.
Sau khi về đến nhà, Chu Oánh đem thức ăn đi hâm nóng lại cho hắn một chút, sau đó liền lấy giấy bút, viết ra danh sách quà tặng.
Trong thôn dễ nói rồi, lúc đón tết, xách một chút gạo và mì, thịt, rồi xách thêm một bình rượu.
Khó là huyện lệnh Khổng bọn họ, cho nhiều thì có ý nịnh bợ, ít thì lại khó coi rồi.
Sau khi Cố Thừa Duệ trở lại, thấy nàng xoay bút rồi ngồi đờ ra, gõ lên trán nàng một cái, nói: "Nghĩ gì thế?"
"Quà tết đó, chàng cảm thấy tặng huyện lệnh Khổng bọn họ cái gì thì tốt nhỉ?" Chu Oánh ngẩng đầu hỏi.
Cố Thừa Duệ thấy nàng chu cái môi đỏ ra, thò đầu hôn một cái, nói: "Rượu trà ắt không thể thiếu, thêm một chút hoa quả, hoa quả khô, cuối cùng tặng chút thịt là đủ rồi. Như vậy không tính là quá rõ ràng, cũng không quá bủn xỉn."
"Hoa quả, bây giờ trên trấn có bán không?"
"Có chứ, dương như chính là để chuẩn bị cho đón năm mới, có quýt, có cam, còn có táo và lê, những món khác thì không thấy rồi."
"Có khác biết lớn với trong không gian không?"
"Lớn, bên trong không gian kích cỡ quá lớn, cũng quá tươi ngon mọng nước, cho nên không thể dùng, cái khác thì có thể."
"Vậy thì sáng ngày mai đi mua một chút, nhanh chóng phát ra ngoài, tránh để nghĩ ngợi nhiều."
"Được, việc này cứ giao cho ta." Cố Thừa Duệ vỗ ngực nói.
Sau đó hai người tiến vào không gian, Cố Thừa Duệ trực tiếp vội vàng đi mua, còn Chu Oánh thì lại lấy hai nồi lẩu kiều thùng, một cái bên trong kho một nồi móng heo, một cái thì bên trong kho ba cái giò lớn.
Tiếp đó lấy ra một cái nồi áp suất cỡ lớn, ngâm một nồi thịt bò.
Sau khi làm xong thì đến khu công xưởng dùng máy trộn, làm ba nồi thịt viên, một nồi là viên thịt cá trám đen, một nồi là viên thịt bò, một nồi là viên thịt heo, nhanh chóng đông lại.