Chương 212: Thuốc Giải (1)
Chương 212: Thuốc Giải (1)
Chương 212: Thuốc Giải (1)
Chu Oánh nhìn hắn mệt mỏi đầy gió bụi, khẽ hỏi: "Duệ ca, chẳng phải huynh nói nếu muộn quá sẽ không trở về sao?"
"Ta bận đi làm thí nghiệm, một lát nữa nàng có ăn cơm xong thì mang cơm vào không gian giúp ta."
"Vậy huynh mau trở về phòng đi, ta đến phòng bếp bưng cơm đến cho huynh." Chu Oánh nói xong lúc sau đã cầm lấy một chiếc đèn pin nhỏ quay người đi vào phòng bếp.
Cố Thừa Duệ thấy vậy cũng không khách sáo, hắn vào nhà dùng nước lạnh rửa mặt để lấy tinh thần một chút.
Sau đó chờ nàng bưng cơm đến, hai người cùng nhau đi vào không gian.
Bưng cơm đến trước bàn cơm, Cố Thừa Duệ nói: "Nha đầu, nàng thoải mái đi, hôm nay ta bận ở trong không gian một chút, nàng không cần chờ ta."
"Cũng được, nhưng huynh nhớ chú ý thân thể, độc của đại tỷ cũng không phải kịch độc, không cần vội vàng."
Cố Thừa Duệ gật đầu, sau đó hắn cúi đầu xuống bắt đầu ăn.
Mà Chu Oánh bị hắn lăn qua lộn lại như vậy cũng không còn buồn ngủ, nên nàng quyết định đi thu một ít trứng vịt và tổ yến.
Cho đến khi làm xong cũng không thấy Cố Thành Duệ đi xuống, nàng đành phải đi ra khỏi không gian, không ngờ mặt trời đã lên cao, nên cũng thu dọn một chút để chuẩn bị mở cửa.
Vừa mở cửa không lâu, Điền đại tỷ đã đi đến đây nói: "Đệ muội dậy rồi sao, Cố đại phu đã trở về chưa, Xuân Hồng của nhà Hoa tỷ tỷ hôm qua bị trật chân, vẫn luôn chờ Cố đại phu, cũng đã đến đây nhìn vài lần."
"Có nghiêm trọng lắm không, hôm qua hắn trở về rất khuya nên giờ vẫn chưa dậy đâu."
"Khá nặng, vào lúc buổi sáng ta thấy cả cổ chân đều đã xanh tím còn xưng như ổ bánh mì."
"Ta đã biết, chờ chúng ta ăn cơm xong ta sẽ nói để hắn qua bên đó một chuyến." Chu Oánh đành phải nói.
"Haiz, vậy muội làm gì thì làm đi." Điền đại tỷ nói xong cũng xoay người trở về nhà.
Mà Chu Oánh cũng xoay người đi đến phòng bếp, đầu tiên nàng đi vào không gian nhìn thoáng qua Cố Thừa Duệ, thấy hắn vẫn còn đang ở trong phòng thí nghiệm nghiêm túc làm việc nàng cũng không đến làm phiền hắn, nên đành chỉ đi ra khỏi không gian để đi nấu cơm.
Vào lúc nấu cơm xong nàng lại đi vào, nhìn thấy Cố Thừa Duệ đã nằm xuống ở bên cạnh, nhắm mắt nghỉ ngơi, lúc này nàng mới đi lên nói: "Ăn cơm trước đi, ăn xong cái đã chuyện còn lại thì nói sau."
"Cũng được, chúng ta đi ăn cơm trước." Cố Thừa Duệ nói xong, sau đó cũng cùng nàng đi ra khỏi không gian.
Sau khi ăn xong, Chu Oánh cũng đem chuyện Xuân Hồng bị trật chân nói cho hắn biết: "Huynh có muốn đến đó xem trước không?"
"Đi, đúng lúc ta cũng muốn ra ngoài thư giãn đầu óc, ta cảm thấy ta đang đi vào trong ngõ cụt."
"Vậy huynh đi đi, sau khi trở về thì ngủ một giấc thật ngon rồi hãy tiếp tục." Chu Oánh nói xong cũng bắt đầu thu dọn chén đũa.
Mà Cố Thừa Duệ đi một chuyến đến nhà Hoa góa phụ, sau khi trở về cũng tiến vào không gian để đi ngủ.
Chu Oánh sợ có người đến khám bệnh nên lập tức khóa cửa, mang theo Nhị Tráng vào núi chơi.
Đợi cho sau khi đi sâu vào trong núi, nàng mang theo Nhị Tráng đi vào không gian, để nó lên núi chơi,
Còn nàng thì lấy đậu tương và đậu xanh ra, đem đến khu xưởng bắt đầu dùng máy làm sợi đậu phụ và miến.
Nếu không dựa theo tiến độ của xưởng trên thôn trang, chỉ cần hơi chậm một chút sẽ không đủ hàng để cung cấp.
Sau khi bận rộn xong, nàng lại hầm xương bò và gân bò nấu thành canh, dự tính sau khi trở về sẽ nấu canh chua thịt bò.
Chờ sau khi nàng làm việc xong đã đi gọi Nhị Tráng trở về, hai người rời khỏi không gian.
Đúng lúc nàng nhìn thấy một con gà rừng trống đang dẫn theo ba con gà mái ở trong bụi cỏ kiếm ăn, nàng lập tức lấy ra súng hơi rồi nhắm ngay đầu con gà trống bắn tới.