Chương 213: Thuốc Giải (2)
Chương 213: Thuốc Giải (2)
Chương 213: Thuốc Giải (2)
Đồng thời Nhị Tráng cũng lập tức lao về phía con gà mái mập mạp kia, nó cắn một cái lên cổ con gà mái khiến hai con gà mái khác hoảng sợ mà hét thật lớn rồi bay đi.
Chu Oánh thấy vậy đi lên kiểm trai hai con gà, nói: "Được hai con gà, buổi tối nấu gà rừng cho ngươi ăn.
Lúc sau một người một cẩu đi về phía chân núi, vào lúc đến chân núi thì mặt trời cũng đã xuống núi, bọn họ đi từ xa đã nhìn thấy Vương thị đang đi loanh quanh, nàng sửng sốt mà vội đi nhanh hơn, nói: "Đại nương mới đến, vào nhà ngồi đi."
Sau khi Chu Oánh nói xong cũng vội cầm chìa khóa mở cửa.
Vương thị lắc đầu nói: "Ta không vào đâu, ta chỉ đến hỏi Thừa Duệ bên kia thế nào rồi, đại tỷ của ngươi sáng mai đã trở về."
"Chuyện này, hôm nay hắn đến bên trong hiệu thuốc bắc để thử thuốc, tình hình thế nào thì ta cũng không biết rõ, chờ sau khi hắn trở về, ta sẽ để hắn đến tìm bà."
"Có thuốc giải hay không cũng qua đó một chuyến, nếu như thật sự không có vậy cứ kê cho nó đơn thuốc điều trị thân thể một chút cũng được."
"Được, ta đã nhớ." Chu Oánh nói xong cũng đưa con gà mái cho bà ta, nói: "Đây là gà ta bắt được từ trên núi, bà cầm đem về nấu canh gà cho đại tỷ ăn đi."
"Không cần, ta..."
"Cầm đi, chỉ có hai chúng ta cũng ăn không hết." Chu Oánh nói xong, sau đó còn đưa gà mái cho bà ta.
Vương thị nghĩ đến con gái tiều tụy ở nhà, cuối cùng cũng nhận lấy, sau đó còn nói vài câu khách sáo rồi trở về.
Buổi tối, Chu Oánh làm bốn món ăn, một món là canh chua mỡ bò, một món là gà trống hầm nấm, một món rau cần tây xào cùng một món cây củ cải trộn.
Tất nhiên bữa ăn của Nhị Tráng cũng chính là canh thịt bò cùng với một chút xương, thịt, cuối cùng còn ngâm hai cái bánh bao.
Sau khi bận rộn xong vào lúc nàng đi vào không gian, nhìn thấy Cố Thừa Huệ ngồi ở bên trên sopha, nhàn nhã uống trà ăn thịt bò khô.
Nàng tiến lên cười hỏi: "Nhìn trạng thái này của Huệ ca có lẽ đã làm ra thuốc giải?"
Cố Thừa Duệ gật đầu cười nói: "Không tệ, mới ra lò chưa đến hai mươi phút."
"Vậy đúng lúc chúng ta ra ngoài ăn mừng một chút đi." Chu Oánh nói xong đã kéo hắn đứng dậy, sau đó kéo hắn ra khỏi không gian.
Cố Thừa Duệ nhìn thuốc ở trên bàn mà vui vẻ nói: "Đúng là nên ăn mừng, thế mà đã hầm gà."
"Đúng vậy, huynh mau ăn đi, ăn xong rồi chúng ta đi đến nhà đại bá một chuyến, ngày mai đại tỷ trở về, chúng ta nếu đã biết dù sao cũng nên qua đó một chuyến."
"Vậy chúng ta có cần mang chút quà không?"
"Phải mang theo một ít, chẳng phải trong không gian có miếng nhân sâm mà huynh đã mua trước đó sao, chúng ta mang đến cho tỷ ấy một bình nhỏ nhân sâm miếng, cũng mang theo viên thuốc bổ khí huyết mà huynh đã làm, cuối cùng còn mang theo hai bình thuốc mỡ dưỡng ẩm là được."
"Cũng đúng, nàng ấy là một Huyện lệnh phu nhân cũng sẽ thiếu mấy thứ này." Cố Thừa Duệ gật đầu đồng ý, sau đó hắn gắp cho nàng một miếng đùi gà, hai người cũng bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xong, cả hai mang quà cùng thuốc đã chuẩn bị xong, khóa cửa rồi đi đến nhà của tộc trưởng."
Vào lúc đến nơi, cả nhà của họ cũng vừa ăn cơm xong, còn đang ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm.
Trong lòng của Vương thị có một bé gái nhỏ khoảng bảy tuổi khá lạ, nếu như không đoán sai thì đây chính là trưởng nữ của Cố Tử Di.
Tộc trưởng thấy bọn họ đi đến đã lập tức nhiệt tình gọi: "Đến đây, các ngươi đã ăn gì chưa?"
"Đã ăn, chúng ta ăn xong rồi mới đi đến đây." Có Thừa Duệ nói, nói xong hắn còn đặt những thứ trong tay lên bàn.
"Vậy ngồi xuống đi." Tộc trưởng sau khi nói xong cũng tiếp đón bọn họ ngồi xuống.
Vương thị lúc này nhìn về phía Cố Thừa Duệ nói: "Thừa Duệ, thuốc giải đã làm xong chưa?"