Chương 223: Hạt Giống Cây Ớt
Chương 223: Hạt Giống Cây Ớt
Chương 223: Hạt Giống Cây Ớt
"Đại bá, hai ngươi đến đây là vì chuyện cây ớt sao?" Cố Thừa Duệ nói.
"Đúng, ta muốn hỏi hai ngươi một chút, các ngươi có thể lấy ra không ít hạt giống như vậy, hiện tại nhiệt huyết của người dân trong thôn đã tăng cao, bộ tộc Tiền thị cũng muốn trồng loại này, chỉ sợ hạt giống không đủ các ngươi sẽ không chia cho mọi người." Trưởng tộc gật đầu nói.
"Quả thật, chuyện này phải quyết định sớm, nếu không cuối cùng chuyện tốt có thể trở thành chuyện xấu." Thôn trưởng nói theo.
Cố Thừa Duệ gật đầu hiểu rõ, hắn nói: "Ta cũng không lừa gạt hai người, hiện tại chúng ta vừa trồng hạt giống ớt hết mười một mẫu, còn có thể trồng từ năm mươi lăm đến khoảng sáu mươi mẫu. Cũng không biết trong thôn đã khai hoang được bao nhiêu đất. Về phần mầm móng thì mọi người có thể tự gieo, cũng giống như trồng rau, chỉ là phải chờ một chút."
"Đúng rồi, ta còn muốn hỏi các ngươi, vì sao không trùm vải dầu để ươm giống, mà lại chờ thời tiết ấm áp rồi trồng vào đất ?" Thôn trưởng lúc này khó hiểu hỏi.
Ngay cả trưởng tộc cũng có vẻ tò mò, trước đó ông ta cũng muốn hỏi nhưng gần đây nhà máy ép dầu trong ruộng quá bận nên lúc sau cũng quên mất.
"Bởi vì các loại sâu bệnh vào mùa hè sẽ có rất nhiều, ngoài ra mưa cũng sẽ ảnh hưởng đến sản lượng của cây ớt, cho nên chúng ta muốn để cây ớt trưởng thành trước, cứ như vậy mới có thể nâng cao sản lượng." Chu Oánh giải thích nói.
Quan trọng là nạn sâu bệnh, cho dù ở hiện đại cũng phải phòng ngừa thật tốt, có khi còn khó lòng phòng ngừa nên nàng cũng không muốn gây thêm phiền phức cho chính mình.
Tộc trưởng cùng thôn trưởng đều là người xuất thân từ nông thôn, nghe nàng nói vậy cũng nhanh chóng hiểu ra vì sao làm thế, cả hai liếc nhìn nhau một cái, sau đó nói: "Chúng ta đã hiểu, chúng ta trở về sẽ làm một số thống kê."
"Làm phiền mọi người rồi, khai hoang ra nhiều đất mới có thể cho mọi người trồng rau, trồng cải thìa, trông cây cải dầu nhỏ, rau xà lách vân vân. Nếu mọi người không có hạt giống, vậy thì ta có thể mua về giùm một ít, đến lúc đó cứ trực tiếp cung cấp đến cho tửu lâu là được." Chu Oánh đứng dậy nói.
"Đây cũng là một cách cân bằng, chúng ta sắp xếp sao cho phù hợp." Thôn trưởng gật đầu đồng ý nói.
Chờ hai người rời đi rồi, lại có hai người đến xem bệnh.
Sau khi tiễn bọn họ, hai người lập tức cài then cửa rồi vội vàng đi vào không gian, quan trọng là đã có rất nhiều cây trồng đã trưởng thành, đã có thể thu hoạch.
Sau khi thu hoạch xong, phần ruộng cạn còn dư lại ngoài hai ngàn mẫu lúa mì ra toàn bộ phần còn lại đều trồng khoai lang.
Cuối cùng Chu Oánh còn nhặt một ít hoa đào, nàng dự tính chờ cây dừa, ô liu, nguyệt quế năm nay đều trưởng thành sẽ ép một ít dầu để làm son bán.
Đảo mắt cũng đã đến ngày Xuân Hồng đến tửu lâu, Chu Oánh sau khi chờ nàng ta đến đây mới dặn dò Phương Thanh cùng Xuân Nương quan sát nàng ta một chút, cố gắng biết được mục đích của nàng ta.
Hai ngày sau, Chu Oánh từ chỗ Xuân Nương biết được, Xuân Hồng đã không ngừng hỏi thăm về công thức nấu món lẩu.
Nhưng hiện tại việc trước mắt vẫn còn nằm trong tay của Chu Oánh, nên mọi người cũng đều trực tiếp nàng biết.
Chu Oánh sau khi nhận được tin, trong lòng không khỏi băn khoăn, chẳng lẽ không phải do hai mẹ con Lưu thị.
Vậy thì sẽ là ai chứ, sau đó nàng gọi Phương Thanh đến nói: "Hai ngày nay ngươi cùng đám người ăn xin quan sát Xuân Hồng giúp ta một chút, nhìn xem nàng ta sẽ tiếp xúc với ai tiếp theo. Nhớ rõ, chỉ quan sát đừng làm gì mạo hiểm, những chuyện khác sau khi chúng ta trở về sẽ từ từ bàn bạc rồi quyết định nên làm thế nào."
"Đã rõ, việc này cứ giao cho nô tài." Phương Thanh nghe xong đã lập tức đi tìm kẻ ăn xin để sắp xếp.