Chương 225: Ở Vị Trí Nào Thì Có Trách Nhiệm Với Việc Đó
Chương 225: Ở Vị Trí Nào Thì Có Trách Nhiệm Với Việc Đó
Chương 225: Ở Vị Trí Nào Thì Có Trách Nhiệm Với Việc Đó
Mà Xuân Hồng cắn cắn môi uất ức, sau đó nghĩ đến người đang quan sát mình bên ngoài, cuối cùng nàng ta cũng không có phản bác lại mà ngoan ngoãn dọn dẹp bàn.
Chỉ có điều trong lòng nàng ta đã có chút hận Tôn Hoành Lương, chẳng phải làm bể cái dĩa thôi sao, có cần chuyện bé xé to vậy không.
Hơn nữa nàng ta còn do đám người Chu Oánh đích thân đưa đến, thế mà không nể mặt mũi chút nào.
Nghĩ đến đây, trong mắt nàng ta hiện lên một tia lạnh lẽo, nếu ngươi đã bất nhân vậy thì đừng trách ta bất nghĩa.
Cho nên sau khi ăn trưa xong rồi nghỉ ngơi, Xuân Hồng đã cố ý đi đến nhà Chu Oánh để tìm nàng tố cáo Tôn Hoành Lương, chủ yếu ý tứ chính là Tôn Hoành Lương đã không giữ chút mặt mũi nào cho nàng ta.
Dù thế nào thì Chu Oánh cũng đã lăn lộn trong xã hội được mấy năm, cho nên nàng vừa nghe đã biết nàng ta đang châm ngòi ly gián quan hệ của bọn họ, sau đó nàng nhìn nàng ta đầy ẩn ý nói: "Ngươi trước kia khi làm công ở Kiều gia cũng thường hay làm việc riêng sao? Thế làm hỏng đồ vật của người ta rồi người ta không bắt ngươi bồi thường sao?"
"Ta..." Xuân Hồng nghe xong đã ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía nàng, vì sao không giống như nàng ta nghĩ vậy.
Chu Oánh nhìn vẻ mặt của nàng ta mà cười một tiếng nói: "Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, Tôn chưởng quầy cũng chỉ làm theo quy định của tửu lầu chúng ta mà thôi, nếu không cuối cùng người bị trừng phạt sẽ chính là hắn. Ngươi nghỉ ngơi trước đi, chuyện lần này cứ tính như vậy, trở về ta sẽ để Tôn chưởng quầy cho ngươi nghiêm túc đọc một ít chế độ và điều lệ của tửu lầu, ngươi phải nhớ thật kỹ để sau này có tái phạm, ta cũng không giúp đỡ được ngươi."
"Được rồi, ta đi nghỉ ngơi trước vậy." Xuân Hồng nghe xong, mang theo vẻ mặt không cam lòng mà đi ra ngoài.
Đồng thời trong lòng nàng ta cũng hận cả Chu Oánh.
Chu Oánh thấy vậy chỉ biết lắc đầu, sau đó đem điện thoại đã giấu đi trước đó, nhanh chóng mở ra xem, xác định không có vấn đề gì nàng mới xóa đi rồi đưa nó vào trong không gian để nạp điện.
Buổi chiều khi đến giờ làm, Chu Oánh đem việc này nói cho Tôn Hoành Luông biết: "Ngươi cho nàng ta đọc mấy lần, để nàng ta nhớ cho rõ."
Nói đến đây ánh mắt nàng lạnh lùng nói: "Nếu tái phạm thì phạt gấp đôi."
"Chủ nhân không trách ta thì đã tốt lắm rồi, việc còn lại cứ giao cho ta đi."Tôn Hoành Lương thở phào một hơi nhẹ nhõm nói.
"Sao có thể, ở vị trí nào thì có trách nhiệm với việc đó. Ta đã giao quyền cho ngươi vậy thì ngươi phải gánh vác trách nhiệm, nếu không bên trong tửu lâu sẽ hỗn loạn."
"Đúng vậy, ta sẽ làm việc thật chăm chỉ."
"Ta tin ngươi, buổi chiều ngươi chú ý đến nàng ta nhiều một chút, bận xong việc ta dự tính đi lên thôn trang một chuyến ." Chu Oánh nói xong, lúc sau đã đi ra sau bếp.
Buổi chiều sau khi bận việc xong, nàng cũng đi lên thôn trang.
Sau khi đến thôn trang, nàng trực tiếp đi đến nhìn thoáng qua mầm ớt ở trong đất, thấy mầm ra cũng không tệ nàng cũng khá yên tâm.
Lúc sau đi đến khu ký túc xá, không ngờ chỉ chưa đầy mười ngày, mà một loạt phòng gạch xanh đã xây gần xong, còn chuẩn bị cất nóc.
Mới từ chuồng dê đi ra lão Ngụy nhìn thấy nàng đến đã lập tức đi đến cười nói: "Chủ nhân, sao người lại đích thân đến đây?"
"Ta cũng chỉ rảnh rỗi thôi." Chu Oánh nói đến đây hỏi: "Đúng rồi, khi nào thì lợp mái nhà?"
"Ta còn đang muốn cùng người nói chuyện này đây, ban đầu ta nghe buổi trưa ngày mốt sẽ đặt xà nhà lên, đến lúc đó phu thê hai người nhất định phải đến đây."
"Được thôi, đây cũng là ngày trọng đại, chúng ta nhất định sẽ đến. Đúng rồi, trên thôn trang gần đây vẫn ổn chứ?"
"Khá tốt, chỉ là hơi khô một chút. Đã qua nửa năm rồi, mà chỉ có một trận mưa nhỏ và một trận tuyết nhỏ, nên thực sự không có nước tưới." Lão Ngụy lắc đầu nói.