Chương 239: Guồng Nước
Chương 239: Guồng Nước
Chương 239: Guồng Nước
"Là như vậy, ta nghe nói guồng nước là bản vẽ của các ngươi vẽ. Ngươi xem chúng ta có thể bán giúp được không đến lúc đó hai nhà chúng ta và Tiền gia phân chia cùng với nhau, ngươi thấy như thế nào?"
"Guồng nước làm xong rồi?" Chu Oánh vui mừng nói, lúa mì ở điền trang đang chờ được tưới nước, nàng sắp không còn kiên nhẫn để chờ đợi nữa rồi.
"Làm xong rồi, hôm nay đã thử lắp đặt, khoảng chừng ngày kia có thể thử lấy nước, đến lúc đó trưởng tộc nhất định sẽ thông báo cho các ngươi."
"Vậy thì tốt quá rồi, có guồng nước thì việc tưới tiêu sẽ dễ dàng hơn nhiều."
"Chính xác, nếu không thì việc lấy nước từ sông từng chút từng chút một thực sự rất tốn thời gian và công sức."
"Nếu không thì sao phải quý trọng lương thực đây." Cố Thừa Duệ cười nói, sau đó nhìn về phía Chu Oanh hỏi: "Chúng ta có nên tiếp tục tham gia buôn bán guồng nước không?"
Chu Oánh lắc đầu: "Không, chúng ta không phải thợ mộc cũng không có thời gian buôn bán, không tham gia vào nữa, đến lúc đó tặng cho chúng ta một chiếc guồng nước là được." Mấu chốt là nàng không muốn qua lại làm ăn với bên nhà cũ, nếu không sau này sẽ xảy ra những cuộc cãi vã không đáng có.
Cố Thừa Duệ gật đầu đồng ý nói: "Đây cũng là ý của ta, cho nên Nhị thúc các người nếu muốn buôn bán guồng nước, ta đề nghị tìm trưởng tộc, trưởng thôn và Điền gia cùng nhau thương lượng một chút, xem xem sắp xếp như thế nào. Ngoài ra nhắc nhở một câu, guồng nước này là đồ tốt có lợi cho đất nước và dân chúng, có lẽ không lâu sau sẽ truyền ra bên ngoài, quan phủ có thể sẽ nhúng tay vào."
Sau khi Cố nhị thúc nghe xong gật đầu hỏi: "Guồng nước này chắc chắn sẽ bán được giá cao ở khu vực thiếu nước mưa, ngươi thực sự từ bỏ như vậy sao?"
"Đúng, chỉ cần chúng ta có thể có nước dùng là được rồi." Cố Thừa Duệ gật đầu nói.
"Vậy ta đi truyền tin tức này ra ngoài."
"Không thành vấn đề, nhớ cho chúng ta một chiếc guồng nước."
"Ta biết rồi." Cố nhị thúc đáp một tiếng rồi dẫn Cố Thừa Hỷ ra ngoài.
Buổi tối ngày thứ hai, trưởng tộc và trưởng thôn không yên tâm nên lại đến xác nhận một lần nữa rồi quay người rời đi sau khi biết thực sự bọn họ chỉ muốn một chiếc guồng nước. Ngày thứ ba, sau một ngày bận rộn sửa chữa và thử nghiệm, cuối cùng nước dưới sông cuối cùng cũng được đưa lên, người trong thôn ngay tức khắc vui mừng hò reo, ít nhất năm nay bọn họ không phải lo về việc tưới nước cho đồng ruộng.
Bước tiếp theo là đào kênh nước, chẳng mấy chốc phần ruộng ở trong làng đã được tưới nước, năm ngày sau, guồng nước thứ hai xuất hiện, Chu Oánh trực tiếp sai người đưa vào trong thôn, khiến đám người Thường Thuận vui mừng nhảy cẫng lên. Chưa đến nửa tháng, đơn đặt hàng guồng nước đã khiến mọi người phải huy động sức lao động của cả thôn.
Hôm nay, Chu Oánh vừa bước vào tửu lầu nhìn thấy chủ tiệm Lưu đang đợi bên trong, nàng giật mình bước tới hỏi: "Lưu thúc, hôm nay có cơn gió nào đã đưa thúc tới đây."
"Chu tướng quân đang chờ ngươi ở trúc viên lầu hai ."Lưu chưởng quỷ đứng lên nói.
"Chu tướng quân tới rồi, vậy thì chúng ta cùng nhau đi lên đi." Chu Oánh nói xong sau đó cùng ông ấy lên lầu. Sau khi đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Chu Hoài Minh đang ăn điểm tâm uống trà với vẻ mặt rất hưởng thụ, bước về phía trước nói:
"Chào Chu đại ca."
"Ngồi xuống đi, Cố lão đệ đến hiệu thuốc rồi à?"
"Đúng vậy, trời vừa sáng đã đi rồi, bây giờ chênh lệch nhiệt độ giữa ban ngày và ban đêm hơi lớn, có rất nhiều người bị cảm, tiệm thuốc đang rất bận rộn các ngài ngồi xuống trước đã, ta sẽ gọi chàng ấy tới ngay." Sau khi Chu Oánh nói xong sau đó bước ra ngoài.
"Vậy thôi, lần này qua đây cũng không có việc gì quan trọng nên đừng gọi đệ ấy nữa." Chu Hoài Minh vội vàng ngăn nàng lại nói.