Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 240 - Chương 243: Nhường Ra (1)

Chương 243: Nhường Ra (1) Chương 243: Nhường Ra (1) Chương 243: Nhường Ra (1)
Sau đó nhanh chóng phái người đi bắt người, nếu không chỉ sợ đương lúc nguy hiểm như thế này lại ảnh hưởng đến Khổng huyện lệnh, quả nhiên, khi người của hắn ta chạy tới, sư gia đang muốn bắt Khổng huyện lệnh theo để chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn bị bắt lại.

Về phần Phương Minh Đường cho đến năm ngày sau vẫn chưa có tin tức gì, sau này khi Chu Hoài Minh xuống địa đạo mới phát hiện, trong địa đạo còn có một mật thất, bên trong chuẩn bị một ít đồ dùng sinh hoạt đơn giản, thế mới biết Tô Minh Đường sợ là đã sớm chạy trốn rồi.

Đương nhiên đây là chuyện của sau này, nhưng mà trải qua một đêm cố gắng, bao gồm Vương Quyền và mấy người đã bị lộ danh tính ra ngoại trừ Tô Minh Đường thì tất cả mọi người tại huyện này đã bị bắt toàn bộ.

Đồng thời đêm nay phu thê hai người Cố Thừa Duệ ngủ cũng không yên, Chu Hoài Minh vốn đã nói muốn tới lấy bản vẽ lại không xuất diện, cũng không tìm thấy người đâu bọn họ thật đúng là sợ hắn ta lại xảy ra chuyện gì đó, đến lúc đó bọn họ cũng sẽ gặp nguy hiểm theo.

Thẳng cho đến buổi sáng ngày hôm sau, Chu Hoài Minh mệt mỏi đến tửu lâu ăn sáng, Chu Oánh mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó đem lên cho hắn ta một bát mì Dương Xuân kèm theo hai quả trứng ốp la.

Chờ hắn ta ăn xong Chu Oánh lúc này mới hỏi: "Chu đại ca, ngài không sao chứ?"

"Không sao, đêm qua bận rộn cả một đêm, không kịp tới lấy bản vẽ, cho nên giờ mới cố ý tới nói một tiếng, buổi chiều tối hôm nay chúng ta lại sang lấy."

"Vậy thì tốt rồi, chuyện bản vẽ không cần vội."

"Ừ, vậy muội cứ làm việc đi, ta phải trở về chợp mắt một lát." Sau khi Chu Hoài Minh nói xong đứng dậy duỗi lưng một cái rồi mới đi ra ngoài.

Chờ hắn ta đi rồi, Chu Oánh mới xoay người đi phòng bếp nấu ăn, buổi trưa cùng Cố Thừa Duệ nói một tiếng, bảo hắn buổi chiều đừng đi khám nữa.

Lúc chạng vạng tối, Chu Hoài Minh mang theo Khổng huyện lệnh tới ăn chực một bữa cơm, sau khi hai người xác định xong tối nay Lưu chưởng quỹ sẽ tới đón bọn họ, lúc này mới đánh xe ngựa chở bọn họ vào trong thôn.

Đương nhiên trên đường đi hai phu thê họ cũng biết chuyện đám người Kiều Lan Sinh bị thanh lý, hai người bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, nếu không mỗi ngày chỉ đề phòng thôi cũng đủ mệt mỏi.

Sau khi về đến nhà, Chu Oánh chuẩn bị chút ít đồ ăn vặt cùng nước trà, Cố Thừa Duệ đi mời trưởng thôn và trưởng tộc tới.

Trưởng tộc và trưởng thôn từ chỗ Cố Thừa Duệ biết được lúc Chu Hoài Minh tới đây vì bản vẽ guồng nước, nói thật trong lòng đều có chút không cam lòng, dù sao đây quả thực là con đường phát tài, bây giờ bị người ta chặn đường thì bọn họ có thể cam tâm mới là lạ.

Nhưng là bọn họ cũng biết, mùa màng năm nay cũng không tốt, chỉ dựa vào nguồn nhân lực của bọn họ thì không thể làm nổi, vì cứu lại muôn vàn bách tính và muôn vàn hộ gia đình bọn họ cũng chỉ có thể nhịn đau bỏ đi thứ yêu thích nói không chừng bởi vậy, bọn họ còn có nhận được sự khen thưởng cho thôn.

Bởi vì lúc tửu lâu khai trương bọn họ đều đã gặp qua Chu Hoài Minh và Khổng huyện lệnh, cho nên sau khi vào nhà, không cần Cố Thừa Duệ giới thiệu hai người đã nhanh chóng tiến lên quỳ xuống nói: "Thảo dân Tiền Bình Quý (Cố Thanh Chi) diện kiến Chu tướng quân, Khổng đại nhân."

"Đều đứng lên đi, các ngươi chính là trưởng thôn của thôn này và trưởng tộc của Cố thị?" Chu Hoài Minh nói.

"Vâng, thảo dân Tiền Bình Quý là trưởng thôn." Trưởng thôn tiến lên một bước nói.

"Thảo dân Cố Thanh Chi là trưởng tộc của Cố thị." Trưởng tộc tiến lên theo một bước.

"Ngồi đi." Chu Hoài Minh chỉ vào hai cái ghế cao mà lúc trước Chu Oánh đã chuẩn bị nói.

"Đa tạ tướng quân." Sau khi hai người hành lễ thêm lần nữa rồi mới đi tới ngồi xuống.
Bình Luận (0)
Comment