Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 241 - Chương 244: Nhường Ra (2)

Chương 244: Nhường Ra (2) Chương 244: Nhường Ra (2) Chương 244: Nhường Ra (2)
Chu Hoài Minh thấy vậy khách sáo vài câu, hỏi bọn họ trong mấy ngày có thể làm ra một chiếc guồng nước được, cuối cùng mới nói: "Ta nghĩ vừa rồi Cố lão đệ đã nói cho các ngươi biết được ý của ta, không biết các ngươi nghĩ như thế nào."

Trưởng tộc và trưởng thôn vừa nghe lập tức nâng cao giọng mình lên nói: "Đây chính là chuyện tốt ích nước lợi dân, chúng ta ủng hộ toàn lực."

"Hai vị thật trượng nghĩa, ta đây cũng sẽ không nhiều lời nữa."

Kế tiếp huyện sẽ nhanh chóng mở rộng làm guồng nước, các ngươi có thể làm tiếp, nhưng giá cả phải giảm xuống, lợi nhuận mỗi chiếc không được vượt quá năm lượng."

"Về phần tiền đã trả lúc trước, sẽ do huyện bù lại, các ngươi không cần trả lại nữa." Khổng huyện lệnh lúc này phụ họa nói.

"Nói như vậy, chúng thảo dân được coi như là làm guồng nước cho huyện?" Trưởng thôn ngẩng đầu nhìn về phía hai người hỏi.

"Đúng vậy, ngoại trừ những đơn đặt hang đã được chốt ra, số guồng nước làm ra kế tiếp sẽ do huyện thống nhất điều phối."

"Hiểu rồi, vậy còn chuyện vận chuyển... ?"

"Số sản phẩm do các ngươi làm thì đương nhiên là do các ngươi lắp đặt, cho nên sẽ do các ngươi sắp xếp, bên huyện sẽ không nhúng tay vào."

"Đa tạ huyện lệnh đại nhân." Trưởng thôn vừa nghe thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm, ít nhất dựa vào việc lắp đặt và vận chuyển thì bọn họ vẫn còn có thể kiếm được chút tiền lẻ.

Sau đó lại khách sáo thêm vài câu, đoàn người đi đến xưởng đồ gỗ lấy bản vẽ tới, chờ sau khi Lưu chưởng quỹ dẫn vài người thợ mộc tới tham quan guồng nước xong thì đoàn người lại tiễn bọn họ ra khỏi thôn.

"Haizz, mới bán được tám chiếc, sớm biết ngày này tới nhanh như vậy, chúng ta đáng lẽ phải làm liên tục không ngừng nghỉ thêm mấy chiếc nữa mới phải." Cố Nhị thúc vẻ mặt buồn bực nói.

"Ngươi phải biết thỏa mãn đi, tiếp theo chúng ta còn có thể làm tiếp được."Trưởng tộc tức giận trừng mắt nhìn ông ta nói.

"Ta ngược lại cảm thấy đây là chuyện tốt, cứ như vậy thì lương thực của toàn bộ phương bắc đều sẽ tăng được sản lượng, cuộc sống của chúng ta cũng có thể dễ chịu hơn một chút." Cố Thừa Duệ trả lời.

"Cái này cũng đúng, xem xét thấy tình hình của năm nay, nếu như còn không có mưa thì sản lượng chắc chắn sẽ giảm xuống, nếu như có thể cung cấp được nước vật thì ít nhất còn có thể có chút thu hoạch." Trưởng thôn nghe xong đồng ý gật đầu nói.

Mặc kệ người trong thôn nghĩ như thế nào, việc này cũng đã được quyết định xong, tuy rằng lợi nhuận giảm đi rất nhiều, nhưng mà cuối cùng vẫn còn có việc để làm, cho nên người trong thôn cũng không chán nản nhiều.

Cuối cùng Cố Thừa Duệ nói lại chuyện Kiều Lan Sinh bị bắt cho Cố phụ và Cố nhị thúc, nếu bọn họ muốn dung thuyền để vận chuyển, cũng có thể bắt đầu được rồi ít nhất không có ai còn nhắm vào bọn họ nữa.

Nửa tháng sau, Chu Oánh mượn cơ hội vận chuyển đậu tương và đậu xanh về, lục tục lấy năm ngàn cân bột 08 từ trong không gian ra để ở trong kho của tửu lâu.

Chuẩn bị cho đầy tớ ở viện tử mười nghìn cân mì đen, chuẩn bị cho dê bò một thuyền trấu cám cộng thêm các loại bã đậu có lẽ là đủ cho dê bò ăn hơn nửa năm đồng thời dành ra tám phần đất trong nhà để cho bọn họ trồng hết khoai lang, về sau muốn toàn lực mở rộng hạt giống thì dù cho có như thế nào cũng phải có xuất xứ mới được.

Nháy mắt đã đến mùa thu hoạch lúa mì, quả nhiên lúa mì vẫn bị giảm sản lượng, nhưng khiến Chu Oánh không ngờ đến chính là một mẫu lại có thể đạt được sản lượng khoảng bảy mươi cân, số lượng phân bón vừa đủ để bón cho hạt giống, điều này cũng làm cho nàng ý thức được sâu sắc sự vất vả của nông dân hiện tại, như vậy tính ra giá cả lương thực rất rẻ sau khi thu hoạch lúa mì, mọi người tiếp tục trồng lương thực cho mùa thu.

Kế tiếp chính là thu hoạch ớt, tuy rằng sản lượng ít hơn nhiều so với mong muốn, nhưng một mẫu đất cũng đạt được sản lượng năm sáu trăm cân, Chu Oánh thu mua theo giá năm văn tiền một cân, tính ra trồng ớt một mẫu đất thu nhập cũng cao gấp ba bốn lần trồng một mẫu đất lúa mì.
Bình Luận (0)
Comment