Chương 249: Thưởng Bạc
Chương 249: Thưởng Bạc
Chương 249: Thưởng Bạc
Giữa đầy tớ và tôi tớ cũng có sự phân biệt rõ ràng, mặc dù đầy tớ thì tự do hơn, nhưng trừ những người có tay nghề ra thì họ đều phải làm những công việc cực khổ nhất, mấu chốt là tôi tớ nói chung có thể chỉ huy và quản lý đầy tớ.
Vì vậy nói tóm lại, đãi ngộ của đầy tớ không tốt bằng tôi tớ.
Tuy nhiên, tôi tớ cũng có nỗi khổ của tôi tớ, thứ nhất là họ không được tự do, thứ hai là sinh tử không nằm trong tay họ, đương nhiên đây cũng là nguyên nhân chính khiến họ có thể nhận được sự tin tưởng hoàn toàn của chủ nhân.
Nghĩ tới đây, nàng ấy rơi vào trầm tư, rốt cuộc phải làm gì bây giơ.
Bên kia Tôn Hoành Lương cũng tìm đến Chu Oánh hỏi: "Bà chủ, ngài thật sự có ý định bồi dưỡng đám hài tử đó sao?"
"Đúng vậy, bọn họ cần phải sống sót, mà chúng ta cần người, theo nhu cầu mỗi người thôi." Chu Oánh gật đầu, sau đó nhìn hắn ta nói: "Nhưng việc này còn phải làm phiền ngươi giúp ta kiểm tra bọn họ, quan sát xem những người nào nên dùng, những người không nên dùng và những người nên dùng thì giỏi về cái gì."
"Vâng, tiếp theo ta sẽ kiểm tra bọn họ một cách nghiêm túc."
"Nhờ ngươi đó." Chu Oánh vừa dứt lời, Lưu chưởng quỹ đi vào cùng Chu Hoài Minh, nàng lập tức chào hỏi: "Chu đại ca, Lưu thúc, hai người đến rồi, mời vào trong ngồi."
"Muội thực sự hào phóng, làm cho nhiệt độ ở trong này khác hoàn toàn với bên ngoài." Chu Hoài Minh ngồi xuống và phẩy chiếc quạt thật mạnh nói.
"Đó là bởi vì ngài nóng lòng, mau ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi, để ta lấy cho hai người một ly nước." Chu Oánh nói xong liền đi vào phòng bếp, không chỉ rót cho mỗi người một ly nước nước sôi để nguội, nàng còn lấy hai cái chén nhỏ, làm cho mỗi người một chén kem có quả đào mật xắt nhỏ rồi bưng ra.
"Đây là kem mà Lưu thúc nhắc đến sao?" Chu Hoài Minh nhìn kem, ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy, đây là kem, hai người nếm thử xem sao?" Chu Oánh nói xong liền ngồi xuống.
Chu Hoài Minh và Lưu chưởng quỹ cũng không khách khí, đầu tiên mỗi người uống một ngụm nước sôi để nguội, sau đó mới từ từ ăn kem.
Cắn một miếng trong miệng, hai mắt Chu Hoài Minh sáng lên, nói: "Thứ này quá tinh xảo, làm từ cái gì vậy?"
"Chủ yếu là bơ, mà bơ được làm từ lòng trắng trứng, đường trắng và sữa bò rồi đánh lên."
"Thì ra là vậy, đây quả thực là một món đồ không thể thiếu trong mùa hè, cắn một miếng là mát lạnh ngay, lại còn no bụng." Chu Hoài Minh nói xong liền đắm chìm vào việc ăn uống.
Sau khi ăn xong, hắn ta uống nốt phần nước sôi để nguội còn lại rồi nói: "Chúng ta ra hậu viện đi, ta có chuyện muốn nói với muội."
"Cũng được." Chu Oánh đáp lại, dẫn bọn họ đi tới nhà chính ở hậu viện.
Mấy tiểu khất cái vốn còn đang chơi trong phòng, thấy vậy lập tức chạy ra ngoài.
Chu Oánh mời bọn họ ngồi xuống rồi nói: "Chu đại ca, có chuyện gì thì cứ việc sai bảo."
Tuy nhiên, Lưu chưởng quỹ không ngồi xuống mà đi ra cửa nhìn xem.
"Lần này không phải là ta muốn lấy đồ gì từ muội, mà là tặng đồ." Chu Hoài Minh nói xong đưa cho nàng ngân phiếu hai vạn lượng rồi nói tiếp: "Đây là bạc được thưởng từ việc chế tạo guồng nước, nhưng là do Tam hoàng tử ban cho.
Bởi vì thân phận đặc biệt của Cố gia, hơn nữa còn bị Đại hoàng tử cản trở, nên khi guồng nước được báo lên thì chỉ có thể ban thưởng cho Tiền gia."
"Đại hoàng tử à, tại sao hắn lại làm như vậy?" Chu Oánh khó hiểu nhìn hắn ta.
"Ahem, lúc trước chính hắn là người đưa ra chứng cứ phạm tội của Cố gia, huyện thừa lúc trước và Kiều lão gia cũng là người của hắn?"
"Kiều Lan Sinh thì sao?"
"Hắn là người nhà Tô thừa tướng, mẫu tộc của Tứ hoàng tử, chính là Tô Lão Thất, Tô Minh Đường, tiết lộ tin tức về guồng nước cho Đại hoàng tử."
"Hai vị hoàng tử thật lợi hại, phụ tử thân sinh mà cũng có thể chia làm hai phe." Chu Oánh nghe xong cười khẩy.