Chương 262: Mua Nhà (1)
Chương 262: Mua Nhà (1)
Chương 262: Mua Nhà (1)
"Được, vậy trước tiên cứ mua một căn nhà, ngày mai ta tới tìm hai người." Cố Tử Di gật đầu nói.
Sau đó khách sáo thêm hai câu, rồi hai nương con bèn rời đi.
Sau khi tiễn bọn họ rời đi, Chu Oánh và Cố Thừa Duệ lập tức im lặng.
Cố Tử Di có sự thay đổi lớn như thế, chắc chắn đã phải chịu kích thích không hề nhỏ, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà giày vò thành một nữ nhân bướng bỉnh và phiến diện như vậy.
Nhưng mà hai người cũng không có thói quen xen vào việc của người khác, cho nên rất nhanh đã đi làm việc của mình.
Ngày hôm sau, sau buổi trưa, Cố Tử Di mang theo đại nữ nhi, Hoan Hoan đi tới nói: "Vất vả cho đệ muội đã dẫn chúng ta theo một chuyến, bên ngoài có xe ngựa."
"Nói gì vậy, là chút chuyện nhỏ mà thôi." Sau khi Chu Oánh nói xong thông báo cho mẫu thân Tôn Lương Hoành một tiếng rồi xoay người cùng bọn họ lên xe ngựa.
Sau đó Chu Oánh mang theo nương con bọn họ đi lên trấn lớn nhất nha hành, tìm Tiền chưởng quỹ nói: "Tiền thúc, có mối làm ăn rồi đây."
"Thì ra là Chu chưởng quỹ ghé thăm, mau vào trong, mời." Tiền chưởng quỹ đang híp mắt nằm trên chiếc ghế nằm, vừa nghe có mối làm ăn thì lập tức nghênh đón.
"Cuộc sống của Tiền thúc rất nhàn nhã nha." Sau khi Chu Oánh nói xong đến đây thì giới thiệu hai người bọn họ với nhau.
Sau khi Tiền chưởng quỹ nghe xong thì quay đầu nhìn về phía Cố Tử Di chắp tay hành lễ nói: "Hoá ra là là Cố đại tiểu thư, không biết tiểu thư muốn mua căn nhà như thế nào?"
Nếu như nhớ không lầm, vị tiểu thư này gả cho một vị tiến sĩ đi, cũng không biết nàng ấy bây giờ mua nhà ở đây là có ý gì.
"Một căn nhà không chung sân không chung cổng mà có thể ở được khoảng năm sáu người và xung quanh an toàn là được." Cố Tử Di chần chờ một lát rồi nói.
"Vậy phải là khu Đông và khu Bắc, tiểu thư chờ một chút, ta đi xem một chút." Tiền chưởng quỹ nói tới đây bèn cầm lấy quyển sách trên bàn giở ra.
Dựa vào trí nhớ lật ra hai căn nhà rồi nói: "Một chỗ ở gần học viện, là căn nhà của một vị khách đi thi tú tài, có ba gian phòng chính, sương phòng hai bên đông tây mỗi bên hai phòng. Còn có một căn nhà cách đó không xa, là của một vị thương hộ từng nuôi nhân tình ở đây nhưng đã dời đi, năm gian phòng chính, đông sương có ba gian. Xung quanh đại đa số cũng là thượng hộ, trên cơ bản mỗi nhà đều có hộ viện riêng."
"Nhân tình?"Sắc mặt Cố Tử Di nhất thời trở nên vô cùng khó coi.
Tiền chưởng quỹ vừa nhìn đã biết nàng ấy phản cảm với thê thiếp, vội ho một tiếng nói: "Nói là nhân tình nhưng kỳ thật cũng là thiếp thất, chẳng qua hình như mối quan hệ với người trong nhà..."
Khi lời của hắn ta mới nói được một nửa đã bị Cố Tử Di cắt đứt nói: "Còn có căn khác không?"
"Hai căn này thích hợp với tiểu thư nhất, còn có hai căn lớn hơn một chút, một căn là tiểu viện có hai tầng cửa, tổng cộng có mười một phòng, là nhà của một phú hộ đã chuyển đi, nhà mới xây năm sáu năm, còn rất mới. Còn có một khu ở phía Nam, không thua kém khu này nhiều lắm, nhưng gần bến tàu hơn."
"Vậy trước tiên đi xem tiểu viện hai tầng cửa kia đi." Sau khi Cố Tử Di trầm tư một lát nói.
"Được, vậy mấy vị chờ một chút, ta đi lấy chìa khóa." Sau khi Tiền chưởng quỹ nói xong, cầm chìa khóa đồng thời gọi thê tử của hắn ta ra.
Chu Oánh khách sáo với nàng ta hai câu, sau đó đi đến tiểu viện hai tầng cửa cùng Tiền chưởng quỹ.
Vào bước vào cửa chính là một dãy bốn gian phòng, bước vào cửa thứ hai là ba gian phòng chính mang có thêm hai gian phụ, sương phòng hai bên đông tây mỗi bên hai gian.
Ở giữa là một hoa viên nhỏ.
Toàn bộ căn viện tử vô cùng vuông vắn, cũng vô cùng sạch sẽ gọn gàng, mấu chốt là căn nhà này quả thật rất mới.