Chương 263: Mua Nhà (2)
Chương 263: Mua Nhà (2)
Chương 263: Mua Nhà (2)
Cố Tử Di là liếc mắt một cái đã nhìn trúng, nhưng là lại sợ quá đắt, đành phải hỏi: "Tiền chưởng quỹ căn nhà này ra giá bao nhiêu?"
"Ba trăm lượng không mặc cả, nói thật cái giá này thật sự không đắt, nếu đổi thành năm trước thì nếu không có năm trăm lượng thì không thể mua được."
"Ba trăm lượng." Cố Tử Di chần chờ một chút, cuối cùng nghĩ đến đồ dùng trong căn nhà bèn hỏi: "Vậy đồ dùng trong nhà thì sao?"
"Nếu tiểu thư không chê, có thể thì có thể tặng cho tiểu thư, những thứ này đều là những món đồ lớn không mang đi được."
Cố Tử Di nghe xong nhìn về phía Chu Oánh, bởi vì nàng ấy cũng không rõ giá nhà hiện tại ở nơi này lắm, càng không biết giá bây giờ là bao nhiêu.
"Tiền thúc, năm khó khăn này thì ai cũng không dễ dàng, thúc giúp đỡ ép giá xuống thêm chút nữa, lần sau ta mời thúc ăn một bữa thịnh soạn." Chu Oánh đành phải mở miệng nói.
"Nói thật, nể tình chúng ta tốt, ta đây là không được lời lãi đồng nào. Ngươi nghĩ mà xem, căn nhà ngói xanh này, chỉ riêng việc xây thôi đã phải tốn một trăm năm mươi lượng, hơn nữa còn đất nền, khu vực này, thật sự không còn chỗ nữa đâu." Tiền chưởng quỹ không chút do dự lắc đầu nói.
Chu Oánh thấy vậy thì biết thật sự đã không còn chỗ thừa nữa, quay đầu nhìn về phía Cố Tử Di.
Cố Tử Di chần chờ một chút, lại dạo qua một vòng trong nhà, sau khi xác định giếng trong viện còn có nước, cuối cùng gật đầu nói: "Vậy thì mua nó đi."
"Tỷ không đi xem những nơi khác nữa sao?" Chu Oánh hỏi.
"Không xem nữa, quyết định mua đi, nơi này rất yên tĩnh." Cố Tử Di lắc đầu nói.
Sau đó Tiền chưởng quỹ đi tìm chủ nhà, hai bên rất nhanh đã hoàn thành việc bàn giao nhà đất.
Về phần chi phí của người giới thiệu sẽ do người bán trả, nhưng cuối cùng Chu Oánh vẫn mời mấy người họ cùng nhau đến tửu lâu ăn một bữa cơm.
Nhưng sau khi ăn xong, Cố Tử Di sống chết phải trả tiền rồi mới đi.
Sáng sớm ngày hôm sau, phu thê hai người đi lên trấn xử lý việc của mình, sau đó chuẩn bị chút trái cây khô, mua chút kẹo, lúc này mới trở về thôn.
Vừa lúc gặp Cố Tử Di đang chuyển nhà, hai người tiến lên chào hỏi rồi tách ra.
Đến nhà cũ Cố gia, thấy bên nhà trai còn chưa tới, phu thê hai người thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó đưa đồ cho Kiều thị nói: "Nãi nãi, chúng ta tới rồi đây."
"Được, được, mau ngồi đi, không làm lỡ chuyện của hai ngươi chứ." Kiều thị cười nhận lấy đồ rồi đặt lên bàn, sau đó gọi Cố Tử Thu tới nói:" Đây là đồ ăn vặt Tam ca ngươi chuẩn bị, ngươi đi tìm một cái đĩa, lát nữa nhà trai tới thì chiêu đãi người ta cho tốt."
"Cảm ơn Tam ca, Tam tẩu." Cố Tử Thu đỏ mặt nhận lấy đồ chạy đi.
"Đứa nhỏ này còn biết xấu hổ." Kiều thị cười nói.
"Nãi Nãi, người đã gặp chàng trai đó chưa?" Chu Oánh hỏi.
"Đã gặp, là một tiểu tử rất có tinh thần, còn có chút công phu quyền cước, các ngươi gặp thì chắc chắn cũng sẽ thích." Bà ta vừa dứt lời, Lưu thị vã Diêu thị đã quay về, trong tay mỗi người đều cầm không ít đồ.
Cố Thừa Hỷ đi theo phía sau, trong tay còn xách một con gà trống to.
Sau khi nhìn thấy bọn họ, lập tức thả gà ra rồi chạy vào nói: "Tam ca, Tam tẩu, hai người thật đúng là đến rất sớm."
"Tiểu tử ngươi sáng sớm đã lên trấn rồi sao?
"Đúng vậy, mua vài thứ đồ để làm cỗ." Cố Thừa Hỷ nói tới đây kéo hắn lại nói: "Tam ca, chúng ta cùng nhau thịt gà đi."
"Không ngờ đệ tìm ta để làm việc." Cố Thừa Duệ tức giận liếc cậu một cái, nhưng vẫn đứng dậy đi ra ngoài.
"Đúng rồi, nãi nãi, cha ta và nhị thúc đâu, bọn họ không có ở nhà?" Chu Oánh hỏi
"Đi ruộng rồi, đây không phải là đã đến thời điểm bón phân cho ớt rồi sao, tiếc tiền mướn người nên bọn họ bốn người tự mình đi làm rồi." Kiều nãi nãi nói tới đây cười nói: "Nói thật, hai năm nay trong nhà thật đúng là nhờ có các ngươi giúp đỡ, bằng không cuộc sống này là thật không dễ dàng."