Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 281 - Chương 285: Kết Hôn (1)

Chương 285: Kết Hôn (1) Chương 285: Kết Hôn (1) Chương 285: Kết Hôn (1)
Sau khi Cố Thừa Duệ trở lại thị trấn, hắn ta trực tiếp đi đến tửu lầu, phái cậu ăn mày Răng Vàng giỏi võ nhất ở đó đến Liễu Trang Tử trấn trên, để cho cậu ta mỗi sáng ở đó dành thời gian dạy dỗ mấy đứa ở, học chút công phu quyền cước để phòng thân.

Bên kia, Trương Bộ đầu đem người đưa đến trong đại lao phía sau, đưa khẩu cung sáu người cho Khổng đại nhân: "Đại nhân, chúng ta có nên đi Tây Nam cản đám nạn dân tới từ Khai Dương hay không? Tiểu nhân sợ cứ tiếp tục thế này, chúng ta không chống đỡ nổi."

"Nạn dân muốn ngăn là ngăn được sao? Ta đã báo cho Tri phủ đại nhân rồi, đợi ngài ấy hồi âm ra sao đã." Nói đến đây, Khổng đại nhân chợt nghĩ đến chuyện đã rút, lại tiếp lời."Bất quá, ngươi có thể thả ra tin tức rằng giếng ở huyện phần lớn đã cạn cả rồi."

Trương Bộ đầu sửng sốt một chút sau cười nói: "Tiểu nhân đã hiểu. Việc này ty chức sẽ an bài."

Khổng đại nhân nhìn khẩu cung trong tay, nhắc nhở Trương bộ đầu: "Nhớ kỹ, đừng phạm phải sai lầm của Triệu thị. Còn nữa, giếng nước chỗ chúng ta thực sự sắp cạn rồi."

"Tiểu nhân đã hiểu, Khổng đại nhân ngài cứ yên tâm", Trương Bộ đầu đáp xong thì lập tức ra ngoài.

Chớp mắt đã đến ngày Cố Tử Thu xuất giá, Chu Oanh và Cố Thừa Duệ cũng lên đường về nhà cũ, mang theo hai xấp vải bông mịn và một lượng bạc.

Sau khi về đến nhà, Cố Thừa Duệ liền đem một lạng bạc đó góp vào tiền mừng cưới, còn Chu Oanh thì cầm vải tới phòng Cố Tử Thu.

Trong phòng, mấy tỷ muội nhà Cố Tử San đang giúp đỡ Cố Tử Thu mặc đồ. Hôm nay, Cố Tử Thu diện một thân váy đỏ, đã rửa mặt chải đầu đầy đủ, ngồi yên trên giường.

Chu Oanh thấy vậy thì nở nụ cười, tiến đến mở lời khen: "Tử Thu hôm nay rất đẹp." Nói xong, nàng đưa vải vóc cho nàng ấy."Tặng muội lễ vật tân hôn, chúc hai người trăm năm hoà hợp, sớm sinh quý tử."

"Cảm ơn tam tẩu," Cố Tử Thu nhận lấy xấp vải, rồi chỉ vào chiếc ghế bên cạnh."Tam tẩu mau ngồi đi."

"Mọi người cứ nói chuyện vui vẻ nhé. Hôm nay nhiều khách khứa như vậy, để ta chạy ra ngoài xem có việc gì giúp được hay không." Chu Oanh uyển chuyển từ chối, sau đó quay người ra ngoài.

Dù gì hai người cũng không quá thân thiết, không có chuyện gì để nói. Nếu như không phải Cố Tử Thu và Cố Thừa Duệ là quan hệ máu mủ, Chu Oanh nàng cũng không muốn tặng thêm quà cuối làm gì.

Sau đó, nàng thấy bà Tôn đang chuẩn bị ít mứt quả khô, liền lập tức chạy tới phụ giúp.

"À, nhà Thừa Duệ cũng tới đó à, đừng ở đây bận rộn. Đều là người nhà cả, lại đây trò chuyện chút đi." Lục thẩm thấy Chu Oanh bưng khay quả khô vào thì ngoắc tay vẫy gọi nàng tới.

Kiều thị cũng phụ hoạ."Đúng vậy Oanh nhi, tới đây nói chuyện với các thím một chút đi. Việc vặt còn lại cứ để Nhị thẩm với mấy người khác là được."

Chu Anh thấy vậy mỉm cười, đặt đĩa hoa quả khô trước mặt bọn họ, nói: "Các thẩm đều là trưởng lão, ta ngồi ở đây có thích hợp không?"

"Thích hợp. Tại sao không thích hợp? Bọn ta chỉ muốn hỏi ta một chuyện thôi." Lục thẩm nói.

Chu Oanh ngồi xuống ghế."Ồ, các thẩm muốn biết gì thế?"

"Dì nghe nói giếng nước trong thị trấn sắp cạn, là thật sao?"

Những người khác nghe xong cũng vểnh tai lên, chuyện này liên quan đến sinh hoạt tương lai của họ, nhất định phải chú ý.

"Quả thực, giếng ở nhà hàng của ta là sâu nhất, tận ba mươi mét, nhưng hiện tại cũng không còn nhiều nước nữa. Các giếng công cộng khác thì nghiêm trọng hơn, một đêm múc được chục thùng nước đã là tốt lắm." Chu Oanh gật đầu.

"Nghiêm trọng như vậy, xem ra tai họa là do nạn dân gây ra. Nếu trong trấn không có nước, thôn của chúng ta sẽ gặp nguy hiểm." Bạch Thạch bốc lấy một vốc hạt dưa nhỏ, lo lắng nói.

"Đúng vậy, chúng ta ở dưới chân núi, có tương đối đủ nước, bọn họ nhất định sẽ để mắt tới chúng ta." Kiều gật đầu đồng ý.
Bình Luận (0)
Comment