Chương 302: Sói Đến Rồi
Chương 302: Sói Đến Rồi
Chương 302: Sói Đến Rồi
"Đúng, đúng, trái cây có thể có có thể không. Có thì ta ăn thêm vài miếng, còn không thì thôi, chúng ta không thể vì chút đồ ăn này mà mạo hiểm tính mạng." Kiều thị vội vàng nói.
Nói thế nào thì cũng là tôn nữ bà ta nhìn lớn lên, thấy sắp đến tuổi xuất giá, bà ta không muốn xảy ra chuyện gì.
Sau đó nói với Tôn thị: "Ngươi tính theo đầu người, một người rửa một trái bàn đào, sau đó lại rửa một đĩa anh đào để mọi người ăn."
Tôn thị vừa nghe lập tức cười đáp, sau đó xách giỏ đi ra ngoài.
Sáng ngày hôm sau, Cố Thừa Duệ lộ mặt gánh hai thùng nước, rồi lái xe ngựa đi đón Cố Thừa Hỷ.
Còn Chu Oánh dùng thùng nhựa một tấn, lấy nước ba lần từ trong không gian, rồi tưới vào ruộng khoai lang đỏ.
Cuối cùng di chuyển ra khoảng hai mươi cây tía tô ở trong góc, rồi trồng xuống đất.
Sau đó liền khóa cửa, dẫn Nhị Tráng lên núi.
Sau khi lên núi, Chu Oánh bắt đầu tìm rau dại, đặc biệt là bồ công anh và rễ bản lam*, nếu thật sự xảy ra chuyện, hai thứ này có thể dùng để cứu mạng.
(*Rễ bản lam: Vị thuốc bắc dùng để giải nhiệt, tiêu độc, phòng bệnh)
Một người một chó cứ vừa đi vừa dừng trong núi.
Đột nhiên Nhị Tráng điên cuồng sủa, Chu Oánh lập tức xoay lại nhìn, liền thấy Tráng Tráng đang đuổi theo một con thỏ.
Chu Oánh lắc đầu, tiếp tục hái rễ bản lam trong tay, nhưng sau khi nàng hái xong vẫn chưa thấy Nhị Tráng quay lại.
Chỉ có thể đứng dậy vừa đi tìm thảo dược vừa đuổi qua đó, vừa đi không xa đã nghe thấy tiếng gầm gừ của Nhị Tráng.
Vừa muốn gọi nó, lại nhìn thấy trong bụi cỏ có gì đó đang động đậy, còn cho rằng là con thỏ, lập tức im lặng.
Nhưng khi nhìn thấy hai con sói chui ra từ bụi cỏ, vồ về phía Nhị Tráng liền bị dọa đến giật mình.
Cũng may Nhị Tráng khá nhanh nhẹn, không lấy đá chọi đá, mà quay người liền chạy đi, nhưng chạy về phương hướng ngược với nơi nàng đang đứng.
Chu Oánh liền cảm thấy chua xót, lập tức lấy cây nỏ trong không gian ra, lắp mũi tên đã tẩm thuốc mê vào, bắn về phía sau con sói.
"Ngao..." một tiếng thảm thiết, con sói ở phía sau bị bắn trúng chân sau liền ngã xuống.
Nhị Tráng và con sói còn lại ở phía trước nghe thấy tiếng động, lập tức xoay lại nhìn, sau khi nhìn thấy con sói nằm dưới đất và Chu Oánh, một sói một chó liền phản ứng lại.
Sói là ngẩng cao đầu bắt đầu tru lên gọi đồng bọn, Nhị Tráng là nhào về phía con sói.
Đồng thời Chu Oánh cũng nhân lúc này lắp thêm một mũi tên, bắn qua đó.
Mà sói nghe thấy tiếng xé gió vốn dĩ muốn tránh đi, nhưng Nhị Tráng lại không cho nó cơ hội trốn đi, lập tức cản đường lui của nó.
Tuy cuối cùng sói đã tránh bị đâm vào cổ họng, nhưng mũi tên vẫn sượt qua chân nó, máu liền chày dọc xuống chân.
Mùi tanh của máu lan ra, tính hung hăng của sói lập tức bị kích động, xoay người phóng về phía Chu Oánh.
Nhị Tráng thấy vậy lập tức cản nó lại, nhưng cũng không giao đối với nhau, mà đang quấn vào nhau, sau vài hiệp, con sói dưới tác dụng của thuốc mê liền ngã xuống đất.
Nhị Tráng ngây ra, sau đó cúi đầu cắn mấy cái, sau khi xác định nó không còn nhúc nhích nữa, lập tức vẫy đuôi chạy về bên cạnh Chu Oánh, vây lấy nàng xin được khen.
"Làm không tồi, buổi tối thêm món cho ngươi. Nhưng chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi, nếu không bị đàn sói bao vây, chúng ta thật sự sẽ gặp nguy hiểm." Chu Oánh nói xong liền tiến lên, nhanh chóng dùng dịch cốt đao giải quyết hai con sói, sau đó ném chúng vào trong không gian.
Rồi rải một bịch bột ớt to ở gần đó để làm nhiễu khứu giác của sói, sau đó dẫn Nhị Tránh nhanh chóng đi xuống núi.
Không lâu sau phía sau truyền đến tiếng sói tru, xem ra số lượng đàn sói còn không ít.
Nhị Tráng còn đang nhàn hạ chơi đùa, liền bị dọa đến loạng choạng, cũng không dám nô đùa nữa, mà tăng tốc đi xuống núi.