Chương 311: Chó Sói Xuống Núi (2)
Chương 311: Chó Sói Xuống Núi (2)
Chương 311: Chó Sói Xuống Núi (2)
Khi mọi người đang cho rằng chó sói rút lui, con chó sói ngửa đầu kêu lên, mặc dù không hiểu ý của nó, nhưng là bầy sói đang rút lui đột nhiên ngừng lại, lui đến gần miếu mẫu thần bắt đầu nghỉ dưỡng sức.
"Hỏng rồi, chúng định giằng co dài hạn." Trưởng tộc thấy vậy kêu lên một tiếng.
Trong lòng sói đầu đàn cũng đang mắng mẹ nó đây, hai ngày trước lúc tấn công bầy dê đã gặp đụng phải thứ sặc sói kia, hôm nay lại gặp, thật mẹ nó xui xẻo gần chết.
Nhưng nó không thể nào rút lui, đàn sói đã khá nhiều ngày không được ăn uống đàng hoàng rồi, nếu như trì hoãn tiếp nữa rất có thể sẽ tự giết nhau.
Vì uy tín của mình cùng với ổn định tâm lý đàn sói, hôm nay phải tấn công.
Ít nhất bên này không có cung tên, hoàn toàn có thể chờ mùi tản đi rồi mới tấn công.
Nghĩ tới đây nó liền nhanh chóng đi lại trong rừng suy nghĩ phương án tấn công.
Giằng co chừng hai khắc, Cố Thừa Duệ thấy chó sói vẫn không có ý định rút đi, lập tức nói: "Nhà ai có cung tên nhanh về nhà lấy tới đây, còn có dầu hỏa, rượu mạnh cũng đem theo luôn."
"Đúng rồi, đại bá, trong xưởng ép dầu có cặn dầu bỏ đi không?" Cố Thừa Duệ hỏi.
"Không có, dầu đắng đều bị người chia hết rồi." Trưởng tộc lắc đầu nói.
Bình thường dầu đều là đồ tinh quý, chớ nói chi năm hạn, bây giờ sợ rằng ngay cả vụn dầu khô cũng không tìm được.
Sau đó quay đầu nói: "Các nhà cho một người trở về, rồi đem đồ có thể dẫn lửa nhanh tới đây, cùng nhau đối phó chó sói."
Nói xong nhìn về phía Chu Oánh nói: "Chu Oánh, nàng lại chuẩn bị thêm một ít bột ớt đi."
"Được." Chu Oánh đáp lời, tạm biệt Cố Thừa Duệ, sau đó xoay người đi về.
Sau khi về đến nhà, trực tiếp lấy một túi lớn trong không gian, tầm năm cân, cuối cùng lại ôm một vò rượu cao lương bảy mươi độ.
Chờ nàng quay lại, dọc theo chiến hào đã trải rất nhiều củi, có lúa mì rơm rạ, nhánh cây khô các loại.
Sau đó đưa bột ớt cho Tiền Thập Tam, đưa rượu cho trưởng tộc nói: "Đại bá, đây là rượu nồng độ cao, bén lửa nhanh."
"Được, còn lại giao cho ta, ngươi lui về sau đi." Trưởng tộc đáp lời, sau đó rắc rượu lên củi.
Còn lại kêu người làm đuốc.
Cuối cùng Cố Thừa Duệ cầm một túi thuốc mê rắc lên củi nói: "Thuốc mê này, chắc có thể chống lại một vài con chó sói, chúng ta lui về sau một chút đi."
"Được, mọi người cũng lui về thôn đi." Trưởng tộc nói xong rút lui về thôn rút lui một dặm.
Sói đầu đàn thấy hành động của bọn họ, ngửi mùi rượu càng gấp gáp hơn.
Bởi vì nó biết rõ, tất cả bố trí của bọn họ là để đối phó chúng, chỉ là không biết cụ thể là cái gì.
Vật dễ cháy như rượu, chúng ngửi thấy, nhưng cũng không nhận ra.
Sau đó ngửa đầu hét to mấy tiếng, rồi thấy một đôi xanh ánh mắt nhanh chóng di động, phân tán bao vây thôn.
Nhất là trên bờ sông nhiều chó sói nhất, bây giờ dưới sông không có nước, chúng dọc theo dòng sông nhanh chóng xuống núi.
Ngược lại chó sói tấn công trực diện rất ít, nhưng dẫn đội lại sói đầu đàn.
"Thôi xong, chúng ta tính sai, sói đầu đàn quá giảo hoạt." Trưởng tộc vội nói.
"Rắc bột ớt sang hai bên trái phải cản đường chó sói." Tiền Thập Tam lúc này nói.
Nói xong dẫn theo chừng mười người lấy bột ớt rắc xuống sông.
Mười người còn lại thì đi hướng nam.
Trưởng tộc lập tức kêu người ném một cây đuốc lên đống củi, nhất thời ánh lửa nổi lên bốn phía, giống như một dãy trường thành ngăn cản chó sói xuống núi.
Chó sói tấn công trực diện lập tức ngừng lại.
Trưởng tộc vội hô: "Trong tay có cung tên lập tức lên nóc nhà hoặc lên cây, ngăn cản chó sói vào thôn từ xa."
"Vâng." Năm sáu người nghe xong, lập tức cầm cung tên chạy ra.
Những người còn lại thì nhanh chóng lui về thôn, tìm công cụ thì tìm công cụ, sắp cạm bẫy thì sắp cạm bẫy.