Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 314 - Chương 319: Thịt Sói Gây Rắc Rối (4)

Chương 319: Thịt Sói Gây Rắc Rối (4) Chương 319: Thịt Sói Gây Rắc Rối (4) Chương 319: Thịt Sói Gây Rắc Rối (4)
"Đúng thế, nhưng ta có cảm giác, buộc họ phải rời đi là biện pháp tốt nhất rồi.

Ở lại trong nhà mới là phiền toái đấy. Ngươi xem đi, không quá ba ngày, kiểu gì cũng ầm ĩ tiếp cho xem." Trưởng thôn lo lắng nói.

"Khoan nói đến nhà bọn họ, từ khi một nhà nữ nhi quay trở về, hai nữ tế nhà ta liền tỏ ra cực kỳ không hài lòng.

Ngoại tôn cũng vì đồ ăn trong nhà giảm xuống nhanh chóng mà biểu hiện vô cùng bất mãn, cái loại mâu thuẫn này không cần nói nhiều lời đâu, sớm muộn gì cũng sẽ bùng nổ thôi."

"Việc này cũng chỉ có thể làm thế trước đã, sau đó chúng ta phải tăng mạnh tuần tra, giảm bớt những ai lén lút làm ra chuyện này.

Một khi bắt được, chúng ta có thể dùng kẻ này làm đề mục để triển khai tiếp."

"Cũng đúng, chờ kẻ đó bại lộ đi rồi nói sau." Trưởng thôn nói tới đây, chần chờ một chút, hỏi: "Ngươi cảm thấy chúng ta sắp xếp cho bọn họ ra ngoài thôn sống được không? Nói trắng ra thì ngoài thịt, bọn họ tới đây cũng chỉ vì nước thôi..."

Trưởng tộc nghe xong, trong lòng cảm thấy vô cùng mâu thuẫn.

Cứ như vậy, đến lúc đó không chỉ thất đại cô, bát đại di, chắc chắn vẫn còn những người khác lục tục tới đây, cứ thế thì sự an toàn trong thôn không thể bảo đảm được.

Chỉ là khi ông ta nghĩ đến nữ nhi nhà mình, suy bụng ta ra bụng người, ông ta thật sự không tiện phản đối.

Đành phải nói: "Ta cảm thấy việc này vẫn nên thương lượng với Điền Trạm trưởng một chút đã."

Cho dù phải an trí bố trí người ở ngoài thôn thì cũng cần phải bàn bạc xem sắp xếp thế nào, quản lý ra sao; nếu chẳng may xảy ra chuyện gì thì có khi ngay cả chúng ta cũng không cứu được."

"Đúng vậy, thế chúng ta cùng nhau đi tìm Điền Trạm trưởng một chút đi, xem hắn ta nói như nào." Trưởng thôn nghe xong thì trầm tư một lát rồi nói.

"Đi, thế thì đi thôi." Trưởng tộc nói xong liền đứng dậy, đi cùng trưởng thôn đi tìm Điền Trạm trưởng.

Sáng sớm hôm sau, hai người Chu Oánh mới vừa ăn sáng xong thì Quách Thành Tùng cũng tỉnh lại. Cố Thừa Duệ bước tới nâng hắn ta dậy rồi nói: "Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào rồi?"

"Lạnh, còn nữa, ta muốn đi nhà xí." Quách Thành Tùng đỏ mặt nhỏ giọng nói.

"Thế để ta đỡ ngươi đi phòng bên trước." Cố Thừa Duệ nói xong liền đỡ hắn ta đi nhà xí.

Đợi tới khi hắn ta quay về sau khi giải quyết vấn đề tiểu tiện, Cố Thừa Duệ đưa cho hắn ta nửa bát cháo kê còn lại rồi nói: "Ngươi cứ ăn một miếng trước đi, ăn xong thì cơm cũng không còn lạnh."

"Cảm ơn." Quách Thành Tùng nói xong liền bưng bát lên ăn thử. Sau khi xác định không nóng thì một ngụm uống hết.

Cuối cùng, dù hắn ta đã ăn thêm một bát đầy nhưng vẫn cảm thấy ăn chưa no.

Chỉ là Quách Thành Tùng cũng biết mùa màng hiện nay như thế nào, Cố Thừa Duệ có thể cho hắn ta nửa bát cháo đã xem như là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, hắn ta không thể vô liêm sỉ mà tiếp tục ăn thêm nữa.

Lúc sau, hắn ta quay đầu hỏi: "Xuân Hồng đâu, nàng ấy không đến đấy để chữa bệnh đâu đúng không?"

"Không, nhưng ta nghe nói Xuân Hồng đang sinh đứa nhỏ, cũng không biết bây giờ đã sinh xong chưa." Cố Thừa Duệ nói.

"Cái gì, bây giờ mới tám tháng..." Quách Thành Tùng nói tới đây liền buông bát xuống, nói tiếp: "Không được, ta phải trở về xem một chút đã."

"Bây giờ ngươi về trừ tăng thêm phiền toái thì còn có thể làm gì? Không bằng ngươi mau chóng bồi dưỡng cho thân thể khỏe lên đi, đợi tới lúc nào khỏe lại, ngươi muốn đi đâu thì đi. Hơn nữa, ở nhà vẫn còn Hoa thẩm mà, nếu Xuân Hồng thật sự sinh thì chắc chắn bà ấy sẽ chạy tới đây báo tin." Cố Thừa Duệ vội ngăn hắn ta lại, nói.

Quách Thành Tùng nghe xong thì vẫn muốn kiên trì về nhà nhìn thử, nhưng sau khi rời khỏi sự nâng đỡ của Cố Thừa Duệ, đừng nói đến đi đường, ngay cả mắt cũng tối sầm đi, có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào.
Bình Luận (0)
Comment