Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 319 - Chương 324: Thịt Sói Gây Rắc Rối (9)

Chương 324: Thịt Sói Gây Rắc Rối (9) Chương 324: Thịt Sói Gây Rắc Rối (9) Chương 324: Thịt Sói Gây Rắc Rối (9)
"Chủ yếu vẫn là do chúng có đủ phân bón." Lưu chưởng quỹ nói tới đây thì vừa lau mồ hôi vừa nói: "Đi thôi, đến chỗ ta ngồi đi."

"Hôm khác đi, bây giờ trong thôn lộn xộn lắm, chúng ta phải mau chóng quay trở về."

"Thịt sói gây ra rắc rối à?"

Trưởng thôn sửng sốt một chút rồi giơ ngón tay cái lên, nói: "Đúng là vậy, trong thôn ngay lập tức có không ít thân thích chạy đến."

"E là về sau người tới thôn càng ngày càng nhiều đấy, các ngươi nhớ phải cẩn thận chút."

Trưởng thôn gật gật đầu đồng ý, nói: "Vậy ngươi bận rộn đi, hôm nào rảnh ba chúng ta phải ngồi xuống uống một chén đấy nhé."

Họ vừa nói xong thì Chu Oánh cũng quay trở lại sau khi kiểm tra xong.

Khách sao nói hai câu xong thì ba người họ bèn vội vàng chạy về thôn.

Sau khi vào thôn, đường đi chật kín toàn là người, có cả tiếng đứa nhỏ khóc lẫn tiếng người lớn làm ầm ĩ, khung cảnh còn náo nhiệt hơn nhiều so với khi đi xem pháo hoa dịp Tết Nguyên Đán.

"Được rồi, chúng ta vẫn nên đến chỗ Điền Trạm trưởng trốn một lúc đi." Trưởng thôn thấy vậy thì vừa xoay người lại vừa nói.

"Đúng đấy, việc này chúng ta không tiện quản đâu." Trưởng tộc ngay lập tức phụ họa.

Chu Oánh thấy vậy thì lắc đầu cười cười, sau đó nàng đi về phía nhà mình.

Vừa vào cửa đã nhìn thấy Cố Tử Di đang chơi ném thẻ vào bình rượu với hai người con ở trong viện, nàng sửng sốt một chút rồi nói: "Sao đại tỷ đến đây mà lại không vào nhà vậy?"

"Không phải trong nhà còn có nam nhân khác à? Chúng ta ở trong viện chơi một lát là được rồi." Cố Tử Di quay đầu qua nói.

"Vậy tỷ nghỉ ngơi đi, ta đi rót cho các ngươi ít nước." Chu Oánh nói xong liền đi vào nhà trước.

Sau đó, nàng cầm một cái bàn nhỏ và bốn cái ghế ra đặt ở chỗ râm mát trong viện.

Tiếp đấy, Chu Oánh đi vào phòng bếp pha cho họ một ấm trà dâu tây và hoa cúc, lại lấy một đĩa bánh quy đặt lên bàn rồi nói: "Hoan Hoan, Nhạc Nhạc, chúng ta nghỉ ngơi uống chút nước xong thì lại chơi tiếp nhé."

"Thẩm, chúng con tới đây." Hoan Hoan lên tiếng, sau đó dẫn Nhạc Nhạc đi vào nhà rửa tay rồi chạy về ngồi trên băng ghế nhỏ, bắt đầu ăn uống.

Chu Oánh thấy vậy thì cười cười uống ngụm trà, uống xong mới hỏi: "Đại tỷ, tỷ đã quen với cuộc sống ở trong thôn chưa?"

"Ổn lắm, cuộc sống trong thôn rất bình lặng và yên bình." Cố Tử Di mỉm cười nói.

"Vậy là tốt rồi, về sau nếu tỷ không có việc gì thì nhớ dẫn bọn nhỏ ra ngoài chơi nhiều chút." Chu Oánh gật đầu nói.

Đợi tới lúc nàng cúi xuống lần nữa thì non nửa cân bánh quy trên đĩa đã bị hai tiểu nha đầu ăn gần hết.

Chu Oánh thấy vậy liền đứng dậy, nói: "Chỗ còn lại cầm trong tay đi, ta sẽ giúp các ngươi trang trí cho chúng."

"Không cần đâu, bọn chúng đã ăn không ít rồi." Cố Tử Di vội vàng nói.

Sau đó nàng ấy hơi trừng mắt nhìn hai nữ nhi nhà mình, ở nhà người khác làm khách mà cũng không biết rụt rè gì cả, làm như là Cố Tử Di này ngược đãi các nàng vậy.

"Nương, ăn ngon." Nhạc Nhạc cau mày, thận trọng trả lời, sau khi nói xong còn đưa cho nương mình một cái bánh.

"Hai con..."

"Không sao, hai đứa chúng nó thì ăn được bao nhiêu đâu chứ? Cứ để ta phụ trách là được rồi." Chu Oánh nói xong thì xoay người đi vào nhà kho. Lần này, nàng bưng ra một mâm tràn đầy bánh bích quy nhỏ.

Nàng còn gói sáu miếng bánh đậu xanh cho hai đứa nhỏ rồi mới cầm chúng ra ngoài.

Hai đứa nhỏ kia ngay lập tức hưng phấn ăn uống.

Chu Oánh và Cố Tử Di bắt đầu tán gẫu về việc nhà.

Sau khi uống hết một bình trà, Cố Tử Di nói: "Đệ muội, thật ra ta tới đây lần này là có chuyện muốn nhờ."

"Tỷ đừng khách sáo, có chuyện gì thì tỷ cứ nói, có thể giúp chút gì thì chúng ta sẽ giúp chút đó."

Đương nhiên, nếu là chuyện quá khó khăn thì tỷ đừng nói, nhưng nàng tin tưởng nàng ấy có thể nghe ra ẩn ý này.
Bình Luận (0)
Comment