Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 351 - Chương 356: Kiểm Tra Thực Hư

Chương 356: Kiểm Tra Thực Hư Chương 356: Kiểm Tra Thực Hư Chương 356: Kiểm Tra Thực Hư
Lúc sau hắn lại trở về kéo một xe ngựa khoai lang, cuối cùng mới nhận đủ hai nghìn cân.

Đại phu Lạc đi vào hiệu thuốc bắc, nhìn thấy Cố Thừa Duệ đặt khoai lang ở trong viện kích động nói: "Cố tiểu tử, những thứ này không phải đều cho ta đấy chứ?"

"Xem như đi, chẳng qua đám người phụ thân ta bên kia cũng đi cùng, cho nên ngươi cần phải trả thù lao, mười văn tiền một cân."

"Nên trả nên trả, có thể mua được đã không tồi rồi. Có đống khoai lang này, một năm sau đó ta sẽ không phải lo lắng chịu đói nữa." Lạc đại phu liên tục gật đầu nói, lát sau trực tiếp xoay người cầm hai mươi lượng bạc đưa cho hắn nói: "Cố tiểu tử, cám ơn ngươi, coi như ngươi đã cứu tính mạng của toàn bộ người nhà chúng ta."

"Không cần khách sáo như vậy, ta cảm thấy ngươi vẫn chạy chóng vận chuyển về trong nhà đi, để tránh rắc rối."

"Ta hiểu được, vậy làm phiền ngươi trông chừng ở đây đến chính ngọ." Sau khi Lạc đại phu nói xong, liền xoay người đi về nhà gọi người kéo khoai lang về.

Vào buổi chiều, Cố Thừa Duệ dẫn Chu Oánh lên trấn trên một chuyến, tặng cho bên tửu lâu năm trăm cân mỳ rau củ và một ngàn cân khoai lang, cùng với một bình mỡ bò.

Cuối cùng Cố Thừa Duệ lại đi hiệu thuốc bắc kéo một xe khoai lang đầy ắp, chia cho tiểu nhị ở hiệu thuốc.

Ngoại trừ Cố Thừa Hỷ ra, mỗi người đều được chia hai trăm cân, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng kết hợp với những đồ ăn khác, cũng có thể để cho bọn họ sống qua mùa đông.

Bên này, sau khi tặng xong đồ vật rồi, Chu Oánh liền ở lại trong tửu lâu.

Thấy mọi người trừ bỏ thoạt nhìn hơi gầy chút, nhưng tinh thần và sắc mặt cũng không tệ lắm, nên hỏi: "Triệu Thành, Lý Sinh, gần đây dạy mấy người Thu Vũ học nấu nướng thế nào rồi, nhất là các công thức nấu nướng của tửu lâu chúng ta đã thuộc hay chưa?"

"Bà chủ yên tâm đi, bọn họ đều rất nghe lời, bọn họ đều nhớ kỹ công thức nấu nướng mà chúng ta có. Tuy rằng không có nguyên liệu nấu ăn luyện tập, nhưng hiện tại một ngày ba bữa cơm của chúng ta đều do bọn họ làm, làm bánh canh kia còn uống ngon hơn so với chúng ta làm đấy." Triệu Sinh cười nói.

"Vậy là tốt rồi, tuy rằng tửu lâu chúng ta tạm thời không buôn bán, nhưng là các ngươi cũng không được phép thả lỏng, nếu không về sau mở cửa tiệm lại không nhanh nhẹn. Điều còn lại chính là học hỏi lẫn nhau một chút kỹ năng mà các ngươi biết, ví dụ như võ công, chữ viết, tính toán sổ sách, ... Các ngươi cũng coi như nhóm thuộc hạ thứ nhất của ta, tương lai khẳng định sẽ trọng dụng các ngươi. Nhưng các ngươi cũng phải có năng lực này, có thể tự mình đảm đương một phía mới được."

Chu Oánh nói tới đây ngừng một chút nhìn về phía Phương Thanh, Cố Văn cùng Cố Võ Đạo: "Nhất là ba người các ngươi, hiện tại tuổi còn nhỏ, con đường về sau còn rất dài, cũng đừng cảm thấy có ăn có uống liền dừng lại không nghĩ tiến về phía trước. Ít nhất hiện tại các ngươi cũng phải nghĩ biện pháp bảo vệ đồ ăn của mình đúng hay không?"

"Yên tâm đi bà chủ, chúng ta nhất định sẽ cố gắng hết sức, tuyệt đối không phụ lòng bồi dưỡng của người." Phương Thanh vội ưỡn ngực nói.

Những người khác cũng phụ họa theo.

Chu Oánh gật gật đầu rồi hỏi: "Đúng rồi, Triệu Thành, nghe nói lúc trước có một số nạn dân bên ngoài đến đây, bọn họ không gây chuyện gì chứ?"

"Lúc vừa mới đến đây, có một số người chân tay không sạch sẽ, giở thói cướp giật, nhưng đều riêng lẻ. Sau đó bị quan binh bắt được, trực tiếp đưa đến nơi xay bột, những người còn lại đều ngoan ngoãn. Vả lại dù chỗ chúng ta có thế nào đi chẳng nữa, vẫn còn có bột ngũ cốc để bán, bên trong giếng nước sâu ở trấn trên có lượng nước tương đối ổn định, cho nên cũng coi như khá yên ổn."

"Vậy là tốt rồi, của cải không được để lộ ra bên ngoài, các ngươi cũng nên khiêm tốn chút."
Bình Luận (0)
Comment