Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 393 - Chương 398: Cực Kỳ Tệ

Chương 398: Cực Kỳ Tệ Chương 398: Cực Kỳ Tệ Chương 398: Cực Kỳ Tệ
Đồng thời Thường Thuận cũng thu thập được một phần, nhưng số lượng so với bọn họ thì còn kém xa.

Chu Hoài Minh thấy vậy nói: "Khiến mọi người hao tâm tổn trí rồi, có những hạt giống này, có thể hóa giải được tình huống cấp bách."

"Lát nữa ta sẽ tự mình đưa sang, mọi người có muốn cùng đi ra ngoài xem tình huống bên ngoài đi."

"Mọi người đi đi, ta sẽ không đi." Chu Oánh lắc đầu nói.

"Được, ta sẽ đi cùng Chu đại ca một chuyến. Đúng rồi, đưa Tôn Hoành Lương và Thường Thuận theo luôn đi, cũng để cho họ nhìn thấy tình huống bên ngoài, mà chuẩn bị tâm lý sẵn sàng."

"Trong thôn có xe lừa đúng không, chúng ta đánh xe lừa đi thôi, xe ngựa quá gây chú ý." Chu Hoài Minh nói.

Sau đó đoàn người bắt xe lừa đưa Chu Oánh về trong thôn, Cố Thừa Duệ cũng thay đổi bộ quần áo rách nát nhất, sau đó mang theo một bao thịt bò khô rời đi.

Bọn họ đi được một lúc, Cố Thừa Hỷ chạy tới nói: "Tam tẩu, tam ca có nhà không?"

"Không may rồi, chàng ấy vừa mới ra ngoài làm chút việc, có chuyện gì có thể nói với ta."

"Tẩu thật sự không giúp được, tiểu đệ tới là để thỉnh giáo Tam ca chuyện mạch tướng."

"Vậy đệ chỉ có thể chờ đến tối, đúng rồi, việc đồng áng đã xong chưa?"

"Cũng gần xong rồi, trước mắt chỉ còn việc tỉa cây, không cần tới ta." Cố Thừa Hỷ nói tới đây bĩu môi nói: "Đáng tiếc dậy muộn."

"Cũng không chạy đi đâu được, là chuyện sớm muộn thôi, ta muốn lên núi đào chút rau dại, đệ có đi không."

"Đi, vừa vặn có thể đào chút bồ công anh, diếp cá về để hạ hỏa."

"Đệ chờ một chút, ta đi tìm hai cái xẻng nhỏ."

Sau khi Chu Oánh nói xong, xoay người đi vào phòng bếp cầm hai cái xẻng nhỏ bình thường dùng để cấp ghép giống, cùng ba miếng khoai lang nướng cất trong kho không gian.

Sau đó dẫn Nhị Tráng và Cố Thừa Hỷ lên núi.

Nhưng hàu như bên ngoài đã bị bọn nhỏ hái hết, cho nên hai người đành phải đi vào chỗ sâu hơn, nhưng thông thường các cây như cây tề thái, rau gai, bồ công anh thì ít lại càng ít.

Ngược lại cũng tìm được ít thảo dược như bạc hà, diếp cá, cây mã đề, rau má, hai người chọn gốc cây lớn đào một ít.

Trên đường trở về, Chu Oánh thừa dịp không có người, rải rất nhiều rau dền dại mà trước đây cô đã thu thập được trên núi trong không gian.

Còn rải một số hạt giống của các loại dược liệu thông thường như tía tô, rễ bản lam, hạ khô thảo, như vậy qua một thời gian ngắn còn có thể hái được chút thuốc, tiết kiệm không dùng đến thuốc khi bị đau đầu nóng lạnh.

Sau khi về nhà, Chu Oánh giữ lại một nắm diếp cá, một nắm bạc hà, còn lại toàn bộ giao cho Cố Thừa Hỷ nói: "Những thứ này đệ mang về xử lý tốt, nói không chừng lúc nào đó còn có tác dụng lớn đấy."

"Biết rồi, Tam tẩu, vậy ta trở về đây." Cố Thừa Hỷ trịnh trọng gật gật đầu, sau đó mang theo dược liệu về nhà.

Chờ cậu đi về, Chu Oánh vào không gian đun bình nước, pha chén nước bạc hà, sau khi uống xong trời cũng tối xuống, xoay người đi vào phòng bếp nấu cơm.

Nhưng để phòng ngừa nhóm Chu Hoài Minh tới ăn cơm, cô cũng không làm quá ngon.

Mà nấu một đĩa cá muối, hầm một phần đậu hũ huyết dưa chua, cuối cùng làm một đĩa thịt bò hầm, xào một đĩa rau hẹ trứng gà, là loại rau hẹ nhiều, còn trứng gà ít.

Cuối cùng chính là một nồi canh mì viên, bên trong còn bỏ không ít khoai lang.

Quả nhiên nàng vừa nấu ăn xong, đám người Chu Hoài Minh đã tới.

Chu Oánh lập tức đưa ra cho họ ăn.

Sau khi ăn xong, ba người Chu Hoài Minh cũng trở về thôn trang.

Sau khi Chu Oánh xong xuôi khóa cửa trở về, phát hiện Cố Thừa Duệ ngồi ở trên bàn uống nước không nói một lời, dừng lại một chút rồi tiến lên hỏi: "Tình huống bên ngoài có phải cực kỳ tệ không?"

"Ừ, nhìn thấy còn nghiêm trọng hơn những gì Chu đại ca nói, hiện tại rất nhiều nơi đều dựa vào hô bột để no bụng."
Bình Luận (0)
Comment