Chương 416: Ở Lại Dùng Cơm ()
Chương 416: Ở Lại Dùng Cơm ()
Chương 416: Ở Lại Dùng Cơm ()
"Ta hiểu, có bao nhiêu tính bấy nhiêu. Sáng sớm ngày mốt, ta lại sang đây một chuyến, đây là tiền cọc ứng trước, đến lúc đó nhiều trả lại ít bù thêm." Trương bộ đầu nói xong đặt xuống hai lượng bạc.
Sau đó giả bộ cười cười mà sờ mũi nói: "Ờm thì Cố lão đệ à, nữ tử lúc nãy có phải là đại tỷ của ngươi Cố Tử Di không?"
Cố Thừa Duệ nghe xong ngẩn ra một chút, nghi hoặc nhìn hắn ta nói: "Đúng, chính là tỷ tỷ nhà ta."
"Vậy nàng ấy có ý định tái giá không?"
"Ngài có ý gì, nếu như ta không nhớ lầm, ngài đã có phu nhân rồi, hơn nữa bên dưới lại có thêm một nhi một nữ*. Tỷ tỷ nhà ta tuy rằng đã hoà ly, nhưng tuyệt đối không thể gả làm thiếp người khác."
*Một trai một gái.
Trương bộ đầu nghe xong thở dài nói: "Huynh đệ ngươi hiểu lầm rồi, ta đúng là có thê tử, nhưng thân thể nàng ấy vẫn luôn không khoẻ, vì vậy lúc nạn tuyết hoành hành cơ thể bị nhiễm lạnh đã mất rồi. Bây giờ trong nhà chỉ còn lão nương với hai đứa hài tử, ta bây giờ mỗi ngày đều bận không thể về nhà, vì vậy mới nghĩ đến lấy thêm một người, giúp ta coi sóc hài tử."
"Nói câu khó nghe thì, hai đứa hài tử của ngài đứa lớn cũng khoảng mười tuổi rồi nhỉ, đứa nhỏ cũng sáu tuổi có, bọn chúng đều đã biết chuyện rồi. Muốn để kế mẫu quản giáo chúng là rất khó, nói không chừng còn dẫn đến nhiều lời hờn oán cho đôi bên. Vì thế ngài vẫn nên là tiếp xúc với hài tử nhiều hơn. Còn một điều nữa là nên dò hỏi qua ý kiến của bọn chúng, nếu như bọn chúng đồng ý chấp nhận kế mẫu, ta có thể chuyển lời giúp ngài. Nhưng ta cũng không dám đảm bảo đại tỷ ta nhất định đồng ý tái giá đâu."
"Được, đợi ngày mốt lúc ta đến lấy khoai lang trắng sẽ cho ngươi câu trả lời." Trương bộ đầu trầm tư một lúc rồi đáp.
Nói thật thì trước đây hắn ta đúng là vẫn chưa nghĩ đến ý kiến của hài tử, hoặc nói căn bản là không để tâm đến ý kiến của bọn chúng.
Bây giờ nghe hắn nói như vậy, vì tương lai gia đình hoà thuận, thật sự cảm thấy cần phải thương lượng với bọn chúng trước rồi mới đưa ra quyết định.
"Được, vậy ngài đợi một chút, ta bảo người trong nhà làm thêm vài món ăn, chúng ta cùng ăn bữa cơm nhà." Cố Thừa Duệ đứng dậy nói.
"Không cần đâu, bên ngoài còn nhiều người lắm." Trương bộ đầu nói.
"Cùng gọi hết vào đây là được rồi, cũng giờ này rồi lại đi về lại chẳng mệt xừ ra, nhưng mà trong nhà cũng không có thứ gì ngon, các ngài đừng chê là được." Cố Thừa Duệ nói xong trực tiếp đứng dậy đi về phòng bếp.
Trương bộ đầu vốn dĩ muốn đuổi theo từ chối, nhưng vừa đứng lên bụng đã réo lên ùng ục, lại nhìn mặt trời chói chang bên ngoài, do dự một chút rồi cũng miễn cưỡng ở lại.
Bên này lúc Cố Thừa Duệ đi vào, Chu Oánh đang rửa sạch dây khoang lang trắng, trông thấy hắn đi vào liền ngẩng đầu lên nói: "Ai lại đến vậy, ta nghe có giọng của nam tử."
"Là Trương bộ đầu, bữa trưa cố gắng làm đơn giản một chút, nhưng số lượng phải đủ, chí ít cũng phải để bọn họ ăn nửa no."
"Bao nhiêu người?" Chu Oánh hỏi.
"Nghe ý thì cộng thêm hắn ta là bảy người."
"Vậy được, vậy ăn canh bánh canh đi."
*một loại canh, cách làm lấy bột mì cho vào nước sôi, quậy lên sẽ quện lại thành từng cục, sau đó cho thêm cà trứng các loại topping khác vào.
"Ừ, nàng xem mà làm đi, đừng bắt mắt quá là được." Cố Thừa Duệ nói xong, cầm bình nước uống quay lại nhà.
Đợi hắn đi khỏi, Chu Oánh lưỡng lự một chút, ngâm năm cân khoai lang trắng khô, lấy ra một cân bột mì đen.
Sau đó dùng bơ mà đơn giản xào với dây khoai lang trắng, sau đó đổ thêm nước, cho khoai lang trắng vào.
Đợi lúc khoai chín, đem bánh canh đã quậy xong cũng cho vào, đợi bánh canh chín thì đổ ra khỏi nồi.
Sau đó lấy vài cái bát lớn đi lên nhà, xác định đúng là có bảy người.