Chương 432: Mẫu Thần Hiển Linh (5)
Chương 432: Mẫu Thần Hiển Linh (5)
Chương 432: Mẫu Thần Hiển Linh (5)
Tá điền ở thôn trang vốn đang do dự, giờ nghe ngóng trận trượng của thôn Tân An thì lập tức tụ tập lại mua hương nến, sau đó đến miếu Mẫu Thần thắp hương vào lúc chạng vạng tối.
Lưu chưởng quỹ thấy thế cũng bán tín bán nghi đi theo, dâng lên ba nén hương to.
Đương nhiên ông ấy đang cầu lương thực cho hai ngàn quân nhân, nếu không họ sẽ không chết trên chiến trường mà là chết đói.
Buổi tối, lúc Chu Oánh mang Cố Thừa Duệ vào không gian thì thấy bầu trời trong không gian xuất hiện nhiều đám mây đủ màu sắc.
Cố Thừa Duệ kinh ngạc hỏi: "Đây là gì, không phải là cầu vồng chứ?"
"Không đâu, thư Mẫu Thần để lại có nói, bà ấy đã phong ấn hòn đảo nhỏ này, không có mây bay vào nên cũng không thể hình thành cầu vồng."
"Huống chi màu sắc của đám mây này cũng không giống cầu vồng." Chu Oánh lắc đầu nói.
Sau đó dùng tinh thần thăm dò kiểm tra, không ngờ tinh thần lực như thể được bồi bổ, vô cùng thoải mái.
Thậm chí khiến toàn bộ thể xác và tinh thần của nàng đều cực kỳ sung sướng.
Trong lòng không khỏi tò mò.
Lúc này một đoạn ký ức đột nhiên mở ra, bên trong là một câu tối nghĩa khó hiểu, nàng chỉ đọc theo một lần, sau đó phát hiện tinh thần lực của nàng bắt đầu hấp thu những đám mây trên trời kia.
Đồng thời hiểu được thứ đang bay trên trời không phải mây, mà là tín ngưỡng, hấp thu tín ngưỡng có thể giúp nàng khôi phục thần lực.
Sau khi hiểu ý nghĩa của nó, nàng đánh tiếng với Cố Thừa Duệ rồi khoanh chân ngồi trên nóc biệt thự, bắt đầu hấp thu "mây cầu vồng" bên trên.
Chỉ chốc lát mấy cụm mây bị hấp thu gần như hết sạch, mà Chu Oánh thì cảm giác cơ thể mình không có gì kỳ lạ, thậm chí còn khỏe khoắn hơn nhiều,
Sau đó thử đánh một bài quyền anh quân đội*, quả nhiên từng cú đấm phát ra âm thanh xé gió, hơn nữa còn lưu loát hơn trước đây.
(*) Quyền anh quân đội (军体拳– Military Boxing): Bài quyền được kết hợp giữa các động tác cận chiến như đấm, đá, đập, dùng dao và dùng súng, thường được dạy trong quân ngũ.
Sau đó đi tới trước nhà kho, nhòm vào trong, phát hiện bước kiểm hàng tồn kho đợt này dễ dàng hơn trước nhiều.
Cuối cùng nhìn về phía điểm sáng, nàng thấy được tất cả những chuyện đã xảy ra trong miếu Mẫu Thần hôm nay.
Người từng ở nhờ trong miếu Mẫu Thần vẫn thành kính một ngày thắp hương ba lần như cũ.
Còn có chuyện đám người Hồ Xuân và người ở thôn trang tới cứu lương, trong khoảng thời gian này cũng có rải rác vài người tới cứu lương.
Nhưng không thể đặt hết vào Mẫu Thần, nhỡ vì lương thực mà đánh nhau thì sao.
Sau đó thử tìm mấy vị lão phụ nhân đầu tiên.
Kết quả lại phát hiện, vì trời mưa, các nàng đã chuyển đến kho hàng ở bến tàu.
Điều này khiến nàng vui mừng không thôi.
Nhưng nàng cũng hiểu đạo lý sinh mễ ân, đấu gạo thù*, cho người ta cá không bằng dạy họ cách câu.
(*) Một câu ngạn ngữ của Trung Quốc: 生米恩, 斗米仇 (sinh mễ ân, đấu mễ cừu). Tạm dịch: nắm gạo khi đói thì thành ơn, gánh gạo khi đã đủ thì thành oán! Đại khái là làm phúc (đến một lúc nào đó thì) phải tội. Cho ít thì chúng yêu mình, nhưng cho quá nhiều vượt ngưỡng thì chúng sẽ ỷ lại và còn đâm quay ra oán mình.
Vì vậy lần này sau khi cho họ một trăm túi bột mì trộn*, còn cho họ thêm mấy cái giỏ đựng cá.
(*) Bột mì xay lẫn ngô và đậu tương
Vì nàng phát hiện dưới sông có rất nhiều cá chạch và lươn, cũng có cá, tuy nhỏ nhưng thực sự rất nhiều.
Cuối cùng ném chừng một trăm con vịt hoang qua kênh nhỏ, chỉ cần chúng ăn cá trong sông, mọi người rất nhanh sẽ phát hiện.
Sau đó đến thôn Tân An, thôn của họ chiếm hơn một nửa giá trị tín ngưỡng trong ngày hôm nay nên nàng trực tiếp ném một trăm túi bột mì trộn và hai ngàn quả trứng gà.
Còn thôn trang vì họ có khoai lang nên nàng chỉ cho hai ngàn quả trứng gà, hai mươi túi bột mì trộn.