Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 430 - Chương 435: Mẫu Thần Hiển Linh (8)

Chương 435: Mẫu Thần Hiển Linh (8) Chương 435: Mẫu Thần Hiển Linh (8) Chương 435: Mẫu Thần Hiển Linh (8)
"Cùng lắm là không chết đói thôi, nhưng ngươi đừng quên đám binh lính ngoài thôn trang kia, mỗi ngày tiêu thụ rất nhiều lương thực, nếu được tiếp tế thì họ cũng không cầm cự được bao lâu nữa."

"Đúng ha, hoàng đế cũng biết đói mà, đã có hi vọng, chúng ta không thể trơ mắt nhìn họ chết đói." Điền Kính Trung đồng ý gật đầu.

Sau đó nói: "Chờ ta một lát, giữa trưa chúng ta qua đó, ta sẽ triệu tập tất cả trưởng thôn, tộc trưởng tới đây cùng tế bái."

"Được, cùng đi đi." Lưu chưởng quỹ nghe thế lập tức hiểu ý hắn ta.

Sau đó về chờ tin cùng Hồ Xuân.

Nhờ Lưu chưởng quỹ, Hồ Xuân hiểu được thâm ý của việc tặng giỏ cá, vừa về đến nhà đã tìm Hồ đại bá, nói: "Đại bá, người tìm mấy phụ nhân biết ấp trứng, bảo các nàng chọn ra vài quả trứng, chúng ta ấp gà con nuôi."

"Lớn rồi vừa làm thịt vừa có trứng gà ăn."

"Ta hiểu, nhưng mà lương thực..."

"Giai đoạn đầu có thể tốn chút lương thực, nhưng giai đoạn sau có thể nuôi giun đất cho gà ăn, lớn cũng nhanh."

"Ngươi có chắc mình làm được không?"

"Chắc là được, lúc trước ta đi tiêu, nghe nói dân trên núi cho gà ăn bằng cách đó."

"Vậy chọn một nửa thử xem sao." Hồ đại bá nói xong quay người đi về.

Lưu chưởng quỹ cũng kể chuyện nuôi gà với đám tá điền, về phần họ có tin hay không, ông ấy không quan tâm.

Nghỉ ngơi một lát, ông ấy gọi thêm Thường Thuận rồi đi đến doanh trại, tập kết mấy tiểu thủ lĩnh lại, nói cho họ biết kế hoạch của Điền Cảnh Trung: "Các ngươi nghĩ thế nào, có muốn đi chung không?"

"Chúng ta rất muốn đi, nhưng chỉ sợ làm Tam hoàng tử mất mặt."

"Có gì mà mất mặt, các ngươi không chỉ được lợi ích thực tế, Tam hoàng tử còn có thể tiết kiệm và chi phí."

"Vậy chúng ta thử xem."

"Nhớ phải thành tâm, thành tâm mới linh."

"Chúng ta hiểu, hoặc là không đi, đã đi thì phải biểu hiện đủ thành ý."

Sắp giữa trưa, Chu Oánh đang phơi củi trong sân, nàng bỗng nghe thấy một đợt khua chiêng gõ trống rộn ràng dồn dập, vội tò mò ló ra xem.

Sau đó nhìn thấy Điền Kính Trung dẫn theo một đoàn người trùng trùng điệp điệp đi lên núi.

Trong lòng không khỏi nói thầm: "Xem ra hôm nay hời to rồi."

Biết được mục đích của bọn họ, trưởng thôn và tộc trưởng nhìn nhau nói: "Ý gì đây, sao không rủ chúng ta?"

"Không biết, vừa lúc trong từ đường còn dư nhang, chúng ta cầm theo không phải là được rồi sao." Tộc trưởng nói.

"Được, vậy chúng ta cũng nhanh lên."

Sau đó hai người nhanh tay cầm nhang, gia nhập đội ngũ cầu lương.

Sau khi Điền Kính Trung phát hiện hai người họ, bèn nói rõ: "Nếu đã đến thì đi chung vậy, nhưng đừng ôm hi vọng quá lớn."

"Ừ, cho dù kết quả thế nào, chúng ta cũng có lòng, tin là Mẫu Thần nương nương sẽ nhớ kỹ."

"Ừ." Điền Kính Trung nói xong, cùng mọi người bày hương án bên ngoài miếu Mẫu Thần, đặt đồ cúng, bắt đầu bái lạy Mẫu Thần.

Buổi tối, sau khi vào không gian, Chu Oánh thấy từng mảng từng mảng mây màu bay trên trời thì vui vẻ không thôi.

Cố Thừa Duệ thấy vậy nói: "Được rồi, nàng bận đi, ta cũng đi làm việc đây."

Nói xong hắn vượt sông chạy lên thảo nguyên.

Sau khi hắn rời đi, Chu Oánh ngồi xếp bằng, bắt đầu hấp thu tín ngưỡng, lần này hấp thu ròng rã hơn một tiếng đồng hồ, nhiều hơn ngày hôm qua mấy chục lần.

Xem ra lần này không chỉ có tín ngưỡng giá trị của những người có mặt, mà họ còn đại diện cho tín ngưỡng giá trị của người dân tại thôn.

Sau khi hấp thu xong, nàng đi thẳng đến nhà kho, sau đó kiểm tra tình hình trong miếu Mẫu Thần qua điểm sáng nhỏ.

Lúc này Chu Oánh mới phát hiện, trên người Điền Kính Trung lấp lánh một tầng sáng nhạt như ánh nắng mặt trời, nhưng nàng có thể xác định đó không phải ánh mặt trời mà là hào quang do hắn ta tự phát ra.

Lại nhìn sang những người khác.

Trên người ít nhiều đều có một màn sáng, nhưng màu sắc không giống nhau, có màu vàng, màu đỏ, thậm chí còn có màu đen, màu máu.

Lúc này trong đầu hiện lên một dòng tin.
Bình Luận (0)
Comment