Chương 470: Vào Kinh Nhận Thưởng (16)
Chương 470: Vào Kinh Nhận Thưởng (16)
Chương 470: Vào Kinh Nhận Thưởng (16)
"Vâng." Mấy vị tiểu tướng lập tức gật đầu đáp.
Tam hoàng tử thấy vậy thì lại để cho Cố Thừa Duệ nói cặn kẽ cho Lý công công một lần về cách trồng trọt và bảo quản khoai lang.
Nhất là bảo quản, nếu như bị đông cứng thì sẽ có phiền toái.
Đồng thời cũng phái hai tiểu binh áp giải tên thư sinh kia áp giải hắn ta đến một trang tử ở bên ngoài ngoại ô.
Sau khi nói rõ ràng thì tam hoàng tử dẫn theo hai vợ chồng Cố Thừa Duệ cùng với 10 tên lính tinh nhuệ trở về phủ tam hoàng tử.
Chu Hoài Minh chờ ở cửa ra vào nhìn thấy bọn họ thì cười tiến lên đón nói: "Cuối cùng thì cũng chờ được các ngươi."
"Chu đại ca, không đi ra ngoài sao." Cố Thừa Duệ cười nói.
"Không đi xa, không phải nghe nói các ngươi sắp đến kinh thành cho nên sớm chạy về họp mặt với các ngươi sao."
"Đúng là đã không gặp một khoảng thời gian, lát nữa chúng ta vài uống vài chén mới được."
Còn về tam hoàng tử, sau khi hắn ta xuống xe ngựa sau thì bảo đại quản gia gọi hai vị phụ nhân đến, một vị cõng Dương Uyển Ninh, một vị giúp Chu Oánh xách hành lý đi về phía viện cho khách.
Sau đó mới quay đầu nói với Chu Hoài Minh: "Biểu ca giúp ta chiêu đãi vợ chồng bọn họ một chút, ta phải thay đồ để tiến cung một chuyến."
"Yên tâm đi, ta nhất định sẽ tiếp đãi bọn họ tốt." Chu Hoài Minh vội vàng đáp.
Nói xong thì 3 người trực tiếp đi về phía trong nội viện.
Nhưng mà sau khi tiến vào thì hai bên liền tách ra.
Tam hoàng tử trực tiếp trở về chủ viện tam tiến, mà Chu Hoài Minh thì dẫn Cố Thừa Duệ đến viện nhị tiến dành cho khách.
Sau khi thu xếp ổn thỏa, Chu Hoài Minh nhìn về phía Chu Oánh hỏi: "Cô nương mà các ngươi mang về lại ai vậy?"
Cố Thừa Duệ cũng không giấu diếm mà nói qua về mọi chuyện: "Có chút dài dòng, tiểu đệ cảm thấy nàng hẳn là nữ nhi Dương Uyển Ninh của Hộ bộ thượng thư, cũng chính là biểu muội của tiểu đệ. Nhưng mà đã mấy năm không gặp cho nên thực sự không biết chắc, phải đợi đến khi nàng tỉnh lại xác nhận thì mới được."
Chu Hoài Minh nghe thấy hắn nhắc đến Dương gia thì muốn nói lại thôi: "Vị cô cô kia của ngươi không còn nữa."
"Không còn." Cố Thừa Duệ nghe xong thì kinh ngạc nhìn về phía hắn ta.
Nhưng mà rất nhanh đã bình thường trở lại, cười lạnh một tiếng liền không nói gì nữa.
"Các ngươi vừa tới kinh thành thì nên chuẩn bị thật tốt một chút, sau khi ăn cơm xong thì ta sẽ nói rõ cùng các ngươi."
"Được, vậy lát nữa chúng ta sẽ trò chuyện tiếp." Cố Thừa Duệ nói xong thì đứng dậy đưa hắn ta ra ngoài.
Vừa vặn bọn hạ nhân cũng đem nước nóng tới, hai vợ chồng sảng khoái ngâm nước nóng thay đồ xong thì mới trở lại phòng khách.
Mà Chu Hoài Minh đã đợi ở bên ngoài, thấy bọn họ đi ra thì lập tức bảo hạ nhân mang đồ ăn lên: "Bôn ba nhiều ngày như vậy, có muốn uống chút rượu để giải tỏa không?"
"Vậy thì uống một chút đi." Cố Thừa Duệ cảm thấy vẫn còn cần nói chuyện của Dương gia nên liền đồng ý.
Chu Hoài Minh thấy vậy thì sai người cầm một vò rượu đế đến, cộng với một vò rượu trái cây.
Đồ ăn coi như phong phú, một bàn bao gồm sườn trâu, một thịt kho tàu, cá chép, một đãi cải trắng xào, một đĩa sợi củ cải dấm đường, cuối cùng chính là một đĩa bánh bao, cùng với một phần canh trứng.
Đồ ăn vừa lên thì Chu Hoài Minh sai người rót rượu nói: "Mùa màng không tốt, đồ ăn có hạn nên các ngươi chớ để ý."
"Làm gì có chuyện đó, như vậy đã là không tệ, huynh đệ chúng ta cạn một chén trước." Cố Thừa Duệ lắc đầu nói.
"Đệ muội uống cùng đi, đã lâu rồi ba người chúng ta không uống rượu chung với nhau." Chu Hoài Minh nhìn về phía Chu Oánh nói.
Chu Oánh không thể làm gì khác hơn là nâng chén nói: "Vậy thì chúc Chu huynh vui vẻ mỗi ngày."
"Ha ha, được, chúng ta uống." Chu Hoài Minh nâng chén nói.