Chương 474: Vào Kinh Nhận Thưởng (21)
Chương 474: Vào Kinh Nhận Thưởng (21)
Chương 474: Vào Kinh Nhận Thưởng (21)
Hoàng Thượng nghe xong thì gật đầu một cái, sau đó nhìn về phía tam hoàng tử.
Kể từ lúc Chu gia xảy ra chuyện thì đứa con trai này của ông ấy chưa từng thực sự cười, cũng ít nói chuyện đến thương cảm.
Không ngờ là hôm nay lại nói nhiều như vậy, có thể thấy được hắn ta có ấn tượng với Cố lão tam tương đối không tệ.
Sau đó trực tiếp hỏi: "Ngươi cảm thấy lần này nên khen thưởng Cố gia như thế nào?"
"Cảm thấy ngài cũng biết, chuyện guồng nước lúc trước cũng là nhờ có bản vẽ của hai vợ chồng bọn họ, kết quả bị đại ca cùng lão tứ quấy nhiễu ghi công cho Tiền gia. Lại thêm lần này mở rộng khoai lang, bọn họ cũng toàn lực ủng hộ. Nhất là bọn họ đã tìm ra được kỹ thuật trồng khoai lang cho nên nhi thần cảm thấy ít nhất là miễn tội trên người bọn họ, còn về việc khen thưởng bao nhiêu thì cũng chỉ là thứ yếu."
"Nói như vậy là đã sớm có khoai lang sao?"
"Sau khi bọn họ hồi hương đến năm thứ hai thì đã bắt đầu trồng, cũng chính là vào năm ngoái, nhưng mà khi đó hạt giống có hạn cho nên phải đến một năm sau thì mới bắt đầu trồng trọt số lượng lớn ở trong thôn và trang tử."
Sau đó hai cha con lại hàn huyên một hồi về chuyện triều đình rồi tam hoàng tử liền cáo từ.
Bên kia, sau khi Dương Uyển Ninh về đến nhà, Thôi thị liền gọi người dẫn nàng ấy đến chỗ của mình, trực tiếp chất vấn: "Ngươi đã đi đâu, ta đã phái người đi tìm ngươi, lúc đến dưới sườn núi thì đã không còn thấy hình bóng của ngươi, có phải là ngươi đã làm ra chuyện gì không thể để lộ ra ngoài không?"
Dương Uyển Ninh nghe xong thì nắm chặt quả đấm, ngẩng đầu thành thật trả lời: "Nãi nãi, chuyện này liên quan đến thanh danh của bốn tỷ muội chúng ta, ngài cũng đừng tin vào sàm ngôn của tiểu nhân. Hơn nữa phải mau ngăn lại, nếu như bị truyền ra ngoài thì không chỉ có chuyện tuyển chính phi của hoàng tử lần này vô duyên cùng chúng ta Dương phủ vô duyên mà còn có thể đắc tội tam hoàng tử."
"Liên quan gì đến tam hoàng tử?"
"Bởi vì sau khi tôn nữ lăn xuống dốc núi thì đã được tam hoàng tử đi ngang qua cứu."
"Cái gì, ngươi được tam hoàng tử cứu?" Thôi thị kinh hô một tiếng nói.
Sau đó ánh mắt nhìn nàng ấy thực sự cực kỳ phức tạp, nét mặt cũng đổi tới đổi lui giống như người đang biểu diễn, thực sự là dễ nhìn cực kỳ.
Dương Uyển Ninh thấy cảnh này thì trong bụng nở hoa.
Không nghĩ tới sao, tính kế tính tới tính lui, ngược lại là giúp mình một tay, trong lòng chắc chắn muốn chết.
Chỉ là nàng ấy nghĩ mãi mà không rõ, tại sao mà đời trước lại không gặp phải tam hoàng tử.
Càng không có chuyện mở rộng khoai lang gì đó, Cố gia càng không có chút tin tức nào.
Chẳng lẽ xảy ra biến cố gì, còn là bởi vì nàng ấy trùng sinh sao?
Nhất thời không có đầu mối, nàng ấy cũng lười suy nghĩ nên nói tiếp: "Đúng vậy, nhưng mà nếu nói chính xác thì là được tam biểu ca cùng tam biểu tẩu đi theo tam hoàng tử vào kinh cứu."
"Tam biểu ca?" Thôi thị sửng sốt một chút, gần đây Thôi gia không có ai tới kinh mà.
Sau đó nghĩ tới điều gì, khó tin được mà hỏi: "Người Cố gia, không phải trên người bọn họ có tội sao, làm sao có thể đi theo tam hoàng tử được?"
Dương Uyển Ninh cố ý nói: "Cụ thể không rõ, có thể là bởi vì tam biểu ca có y thuật không tệ, vết thương trên đầu ta là do hắn băng bó."
Bởi vì nàng ấy vô cùng hiểu đức hạnh của người nhà họ Dương, điển hình của loại người lấn yếu sợ mạnh, trước khi không biết rõ ràng sâu cạn của Cố gia thì bọn họ sẽ không động thủ.
Càng sẽ không làm khó tỷ đệ bọn họ.
Cũng đúng lúc nàng ấy có thể tranh thủ đi tìm hiểu kỹ tình huống một chút, chải vuốt một chút chuyện phát sinh ở kiếp trước, chuẩn bị phản kích.
Đương nhiên, nếu như Cố gia có thể phục khởi là tốt nhất, nhưng nếu như không thể thoát khỏi cái mũ chứa tội thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến lần tham tuyển này của nàng ấy.