Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 478 - Chương 483: Cung Yến (6)

Chương 483: Cung Yến (6) Chương 483: Cung Yến (6) Chương 483: Cung Yến (6)
Lúc này chúng nữ cũng phản ứng lại, nhất thời đồng loạt quay đầu nhìn về phía Dương Uyển Ngọc.

Chủ mẫu hiện tại của Dương phủ chính là mẫu thân ruột thịt của nàng ta, y phục kia khẳng định là mẫu thân của nàng ta chuẩn bị.

Nhìn nhìn lại chính nàng ta, những gì nàng ta đeo trên đầu, mặc trên người, tất cả đều là quý nhất, có thể nói còn cao hơn mấy bậc so với lúc trước.

Lại hoàn toàn đối lập với y phục trên người Dương Uyển Ninh, mọi người. . . . . . .

Minh Ngọc nhìn thấy phản ứng của mọi người, lên tiếng cười nhạo: "Xem ra, các ngươi cũng chưa quá ngốc, chẳng qua cũng chỉ là một đứa con tiểu thiếp sinh ra chính là tiểu thiếp sinh, một chút cái nhìn đại cục đều không có. Dương Uyển Ninh là đích tỷ của ngươi, nàng ấy mất mặt, mặt mũi của ngươi có thể còn nữa à. Hơn nữa, y phục này là do mẫu thân ngươi chuẩn bị đấy, ngươi cười nhạo nàng còn không phải đang cười nhạo bản thân ngươi hay sao? Dám dùng thủ đoạn bịp bợm lừa lấy của hồi môn của mẫu thân người ta, thế mà còn cười người ta nông cạn, da mặt này thật quá dày rồi."

Sau khi nói xong, ngồi vào trước bàn nhìn về phía Bát công chúa nói: "Ngoại trừ có thân phận đích nữ ra, ngươi còn là công chúa đấy, về sau ít cùng những nữ tử do thiếp thất sinh ra không lên được mặt bàn đó tụ tập cùng nhau, hạ giá."

Bát công chúa nghe xong khóe miệng co rút nói: "Tạ ơn Minh Ngọc cô cô dạy bảo."

Đồng thời trong lòng hận công chúa Minh Ngọc đến nghiến răng nghiến lợi, nữ nhân này không chỉ cướp đi sự sủng ái của phụ hoàng và Hoàng tổ mẫu vốn dành cho nàng ta, thế mà còn dõng dạc ở trong này dạy dỗ chính mình, thật sự là tức chết nàng ta rồi.

Mấu chốt là nàng ta đã xem thường thân phận của Dương Uyển Ngọc, điều đó có ý nghĩa gì, mẫu hậu nàng ta cũng là Hoàng hậu kế, chẳng lẽ thân phận của nàng ta và đại ca còn thấp hơn một cấp so với Tam hoàng tử à.

Nghĩ đến đây, nàng ta thật muốn nhấc tay trực tiếp đánh công chúa Minh Ngọc, chỉ là nhìn thấy chiếc roi trong tay nang ấy, cũng chỉ có thể cố gắng nuốt cục tức này xuống.

Bên này Dương Uyển Ngọc nhìn thấy ánh mắt mọi người đều sắp khóc đến nơi rồi, rõ ràng đây là cục diện hạ thấp đi Dương Uyển Ninh, làm sao chỉ trong nháy mắt toàn bộ cục diện ngược lại, toàn bộ đều hướng về phía chính mình thế này.

Tiếp đó vội vàng nói: "Không phải, thần nữ. . . . . . ."

"Không phải cái gì, y phục của nàng ấy không phải do mẫu thân ruột thịt của ngươi chuẩn bị, hay là hiện tại tất cả chi tiêu của nhà các ngươi không hề tiêu của hồi môn của Cố thị."

"Ta, ta. . . . . . ." Dương Uyển Ngọc hơi ấp úng sửng sốt một chút, rồi xoay người chạy mất.

"Loại người này, thật không có giáo dưỡng, ngay cả cái dũng khí nói chuyện cũng không có, chưa đánh đã bỏ chạy." Minh Ngọc lại mở miệng nói.

Chúng nữ nghe xong cùng cúi đầu, nghẹn cười.

Công chúa Minh Ngọc này quả thật dám nói dám làm giống như trong lời đồn, nếu như để Dương đại nhân nghe được còn không phải tức chết hay sao.

Mà Dương Uyển Ninh vô cùng cảm kích công chúa Minh Ngọc đồng thời cũng lo lắng thay cho nàng ấy, đời trước chính bởi vì lời nói thẳng thắn, nàng ấy đắc tội với đảng phái của Hoàng hậu, khiến cho cuối cùng cả An vương phủ đều đi theo chôn cùng.

Bát công chúa thấy Minh Ngọc vẫn cứ ngồi yên ổn ở đó, chỉ biết đã không còn cơ hội ức hiếp Dương Uyển Ninh nữa, trực tiếp đứng dậy hành lễ rồi chạy ra ngoài.

Chúng nữ nghe xong cũng lần lượt đi theo bước ra ngoài.

Đợi tất cả mọi người đi rồi, Minh Ngọc rót một chén nước xuống, quay đầu liền nhìn thấy Dương Uyển Ninh nói: "Sao ngươi còn chưa đi?"

"Vì sao thần nữ phải đi chứ?" Dương Uyển Ninh cười nói.
Bình Luận (0)
Comment